DÀNH HẾT CHO EM - Trang 124

Uể oải, Amanda hất túm tóc đuôi ngựa lên một bên vai, cử chỉ gần như

có chút gợi tình. “Kể cho em chuyện gì em không biết đi,” cô dụ dỗ.
“Chuyện gì đó về anh mà không người nào biết. Chuyện gì đó sẽ khiến em
ngạc nhiên ấy.”

“Chẳng có gì nhiều để mà kể đâu,” anh nói.

Cô nhìn anh nghiền ngẫm. “Sao em lại thấy khó tin anh?”
Bởi vì, anh nghĩ, anh có bao giờ giấu em được điều gì đâu. “Anh không

chắc nữa,” thay vào đó anh nói.

Nghe câu trả lời của anh, cô trở nên im lặng hẳn, mải nghĩ đến điều gì đó

khác. “Hôm qua anh đã nói một chuyện khiến em rất tò mò.” Khi anh chăm
chú nhìn cô với vẻ mặt như trêu chọc, cô tiếp tục. “Làm sao anh biết
Marilyn Bonner chưa bao giờ tái hôn?”

“Anh biết thế thôi.”
“Bác Tuck kể với anh à?”
“Không.”

“Vậy làm sao anh biết?”
Anh đan tay vào nhau và ngả người tựa lưng vào chiếc ghế bập bênh,

biết rõ nếu anh không trả lời, cô sẽ cứ thế hỏi mãi. Trên phương diện đó, cô
không hề thay đổi. “Có lẽ tốt hơn hết, anh nên bắt đầu từ đầu,” anh thở dài
nói. Vậy là anh kể cho cô nghe về gia đình Bonner, về cái lần anh ghé thăm
nông trại tiêu điều của Marilyn từ lâu lắm rồi, về những năm tháng vật lộn
của gia đình họ, về chuyện anh bắt đầu gửi tiền nặc danh cho họ kể từ sau
khi anh ra tù. Và cuối cùng, rằng suốt nhiều năm qua, anh vẫn thuê thám tử
tư báo cáo tình hình sinh sống của gia đình họ. Khi anh kết thúc, Amanda
vẫn im lặng, rõ ràng đang chật vật tìm câu trả lời.

“Em không biết phải nói gì nữa,” cuối cùng cô thốt lên.

“Anh đã biết em thể nào cũng sẽ nói thế mà.”
“Em nghiêm túc đấy, Dawson,” cô nói, rõ ràng đang giận dữ. “Ý em là,

em biết hành động của anh cũng đáng khâm phục, và em chắc chắn nó đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.