DÀNH HẾT CHO EM - Trang 184

Tro tung bay, cuộn xoáy trên những bông hoa, và khi dõi mắt nhìn cảnh

tượng ấy, Amanda không thể không nghĩ rằng Tuck đang tìm kiếm bà
Clara, đang gọi bà lần cuối cùng.

• • •

Sau đó họ quay trở vào nhà, cùng tưởng nhớ về Tuck và ngồi bên nhau

trong sự im lặng đầy thấu hiểu. Ngoài kia, mưa bắt đầu rơi. Mưa rơi đều
nhưng không nặng hạt, một cơn mưa mùa hè lất phất chẳng khác gì một sự
ban phước.

Khi thấy đói, họ đánh liều lao ra giữa trời mưa, lái chiếc Stingray xuống

lối xe chạy quanh co để trở ra đường cao tốc. Dù có thể quay lại Oriental,
nhưng họ lai tới New Bern. Gần quận thương mại giàu lịch sử này, họ tìm
thấy một nhà hàng tên là Chelsea. Khi họ đến, nhà hàng gần như vắng tanh,
nhưng đến lúc họ ra về, bàn nào cũng kín khách.

Mưa ngớt một lát, và họ tận dụng thời gian đó tản bộ trên những vỉa hè

tĩnh lặng, ghé thăm những cửa hàng vẫn đang mở cửa. Trong lúc Dawson
ngắm nghía trong một hiệu sách cũ, Amanda tận dụng cơ hội đó để ra ngoài
gọi điện thoại về nhà. Cô nói chuyện với ca Jared và Lynn trước khi trò
chuyện qua loa chiếu lệ với Frank. Cô cũng gọi cho mẹ, để lại tin nhắn vào
máy trả lời tự động, cho bà biết cô có thể về muộn và nhắn bà đừng khóa
cửa. Cô ngắt điện thoại đúng lúc Dawson tiến đến, lòng cô chợt nhói buồn
khi nghĩ ra rằng đã sắp hết đêm rồi. Như thể đọc được suy nghĩ của cô,
Dawson đưa cánh tay ra, và cô khoác tay anh, chậm rãi cùng anh quay trở
lại xe.

Trên đường cao tốc trở về, mưa lại bắt đầu rơi. Gần như ngay khi họ vừa

băng qua sông Neuse, màn sương đã trở nên dày đặc hơn nữa, những tua
dây leo từ trong rừng vươn ra như những ngón tay ma. Ánh đèn pha chiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.