DÀNH HẾT CHO EM - Trang 189

“Sao lại không?”
“Anh không biết à?” Cô nhìn anh. “Đó là vì anh. Em còn nhớ rõ, ngay cả

khi bọn em đang đứng trong nhà thờ và em đã sẵn sàng đưa ra lời thề
nguyện, em vẫn ước gì anh mới chính là người đứng ở đó chứ không phải
là anh ấy. Bởi vì không những em vẫn yêu anh, mà còn yêu đến mức không
thể nào đo đếm được, và thậm chí ngay từ hồi đó, em vẫn luôn ngờ rằng em
sẽ chẳng bao giờ có thể cảm nhận về Frank theo cùng cách đó được.”

Dawson có cảm giác miệng khô khốc. “Vậy tại sao em lại lấy anh ta?”
“Bởi vì em nghĩ như thế là tốt lắm rồi. Và em hy vọng em có thể thay

đổi. Rằng qua thời gian, có lẽ tình cảm của em đối với anh ấy có thể trở nên
giống như tình cảm em dành cho anh. Nhưng em không làm thế được, và từ
năm này sang năm khác, em nghĩ rằng anh ấy cũng bắt đầu nhận ra điều đó.
Điều đó khiến anh ấy tổn thương, và em biết điều đó khiến anh ấy tổn
thương, nhưng anh ấy càng cố tỏ ra cho em thấy em quan trọng đến mức
này với anh ấy thì em lại càng cảm thấy ngột ngạt hơn. Và điều đó khiến
em bực bội. Anh ấy khiến em bực bội.” Cô cau mày khi nói những lời này.
“Em biết nói như thế này thì em chẳng khác gì một kẻ tồi tệ.”

“Em không tồi tệ,” Dawson nói. “Em thành thật.”

“Cứ để cho em nói hết, được không?” cô nói. “Em cần anh hiểu điều này.

Em cần anh biết rằng em yêu anh ấy, và em yêu thương tổ ấm mà bọn em
đã cùng nhau vun đắp. Frank si mê con của chúng em. Chúng là tâm điểm
cuộc sống của anh ấy, và em nghĩ chính bởi vậy nên bọn em mới đau khổ
đến thế khi mất Bea. Anh không biết cảm giác khủng khiếp khi chứng kiến
con mình bệnh mỗi ngày một nặng trong khi mình chẳng thể làm gì để giúp
nó được. Cuối cùng ta sẽ quay cuồng, cảm thấy cuộn lên mọi cung bậc cảm
xúc, từ giận dữ với Chúa vì đã bội bạc với ta cho tới ý thức về sự thất bại và
sự hủy hoại tuyệt đối. Tuy nhiên, cuối cùng, em đã có thể vượt qua nỗi đau.
Còn Frank thì không bao giờ thật sự phục hồi. Bởi vì đằng sau toàn bộ
chuyện này là một nỗi tuyệt vọng không đáy và nó... hút lấy ta. Tại nơi
từng tràn ngập niềm vui ấy giờ chỉ còn là một cái hố đang há hoác miệng.
Bởi vì Bea chính là như thế đó. Bea chính là hiện thân của niềm vui. Bọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.