DÀNH HẾT CHO EM - Trang 198

Chương 14

K

hi tỉnh dậy vào sáng Chủ nhật, Amanda phải mất vài giây mới nhận ra

mình đang ở đâu trước khi nhớ lại những hình ảnh tối hôm trước. Bên
ngoài, cô có thể nghe thấy tiếng chim hót trong khi những tia nắng mặt trời
xuyên thẳng qua khe rèm hẹp. Thận trọng, cô quay qua và thấy chỗ trống
bên cạnh mình không có ai. Trong cô chợt nhói lên nỗi thất vọng và ngay
sau đó là sự bối rối.

Ngồi dậy, cô vừa quấn chăn quanh mình vừa chăm chú nhìn về phía

phòng tắm, tự hỏi Dawson đi đâu. Thấy quần áo của anh không còn đó, cô
đưa chân xuống giường, quấn chăn quanh mình, và đi đến cửa phòng ngủ.
Liếc về phía góc, cô trông thấy anh ngồi trên bậc thềm trước hiên. Quay
người lại, cô vội vã mặc quần áo và bước vào phòng tắm. Cô chải qua tóc,
buộc lại và đi ra cửa trước, biết mình cần phải nói chuyện với anh. Biết anh
cần nói chuyện với cô.

Dawson quay lại khi nghe tiếng mở cửa sau lưng. Anh mỉm cười với cô,

râu ria lởm chởm trên mặt anh làm anh trông gian xảo hơn. “Lại đây,” anh
nói và chìa tay xuống chỗ bên cạnh mình. Anh giơ lên một ly giấy; ly khác
đang bị kẹp giữa đùi anh. “Anh nghĩ em có thể cần một ít cà phê.”

“Anh lấy chúng ở đâu vậy?” cô hỏi.
“Cửa hàng tiện lợi, ngay dưới đường. Theo như anh biết, đó là nơi duy

nhất bán cà phê ở Vandemere. Mặc dù nó có thể không được bằng những gì
em uống sáng hôm thứ Sáu.”

Anh nhìn cô khi cô lấy ly cà phê và ngồi xuống bên cạnh anh. “Em ngủ

được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.