DÀNH HẾT CHO EM - Trang 211

Amanda gần như cảm thấy choáng váng. “Cảm ơn mẹ,” cô lúng búng.

“Vì đã không nói với Frank.”

“Mẹ không có nghĩa vụ phải báo với Frank bất cứ điều gì, hay nói bất cứ

điều gì có khả năng gây thêm rắc rối cho cuộc hôn nhân của con. Con nói
gì với Frank là chuyện riêng của con. Về phần mẹ, thì mẹ coi như không có
chuyện gì xảy ra hết.”

Amanda nuốt vị đắng trong miệng. “Vậy tại sao mẹ lại ở đây?”
Mẹ cô thở dài. “Bởi vì con là con gái của mẹ. Con có thể không muốn

nói chuyện với mẹ, nhưng mẹ mong con sẽ lắng nghe.” Amanda thấy sự
thất vọng thoáng lộ ra trong giọng nói của bà. “Mẹ không muốn nghe
những chi tiết vụn vặt về những gì đã xảy ra tối qua, hay là chuyện mẹ tồi
tệ thế nào khi không chấp nhận Dawson trước kia. Mẹ cũng không muốn
cười về những vấn đề của con với Frank. Thay vào đó, điều mẹ muốn làm
là cho con vài lời khuyên, với tư cách là mẹ của con. Bất chấp những gì đôi
khi con nghĩ, con vẫn là con gái mẹ, và mẹ quan tâm đến con. Vấn đề là,
con có sẵn sàng lắng nghe hay không?”

“Có.” Giọng Amanda nhỏ đến mức không nghe thấy. “Con nên làm gì?”

Vẻ kiểu cách giả tạo trên khuôn mặt mẹ cô biến mất, và giọng bà dịu

dàng một cách đáng ngạc nhiên. “Rất đơn giản thôi,” bà nói. “Đừng nghe
theo lời khuyên của mẹ.”

Amanda chờ đợi mẹ cô nói thêm nhưng bà vẫn im lặng, không thêm gì

vào lời khuyên vừa rồi. Cô không chắc mình nên hiểu nó như thế nào. “Mẹ
đang nói với con là con nên rời bỏ Frank à?” cuối cùng cô thì thầm.

“Không.”

“Vậy thì con nên cổ gắng dàn xếp mọi chuyện với anh ấy?”
“Mẹ cũng không nói thế.”
“Con không hiểu.”

“Đừng nghĩ quá nhiều về nó.” Mẹ cô đứng dậy, chỉnh lại áo vest, và đi

về phía các bậc thềm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.