DÀNH HẾT CHO EM - Trang 213

“Anh không hỏi em xem cuộc nói chuyện đã diễn ra thế nào à?” cuối

cùng cô hỏi.

“Anh đoán là sớm hay muộn em cũng sẽ nói cho anh biết,” anh nói. “Ý

anh là, nếu em muốn nói về nó.”

“Em dễ đoán đến vậy sao?”
“Không,” anh nói.
“Có đấy. Mặt khác, mẹ em thì...” Cô vân vê dái tai mình, trì hoãn. “Nếu

có lúc nào đó em nói với anh rằng em nghĩ mình đã hiểu rõ mẹ, thì hãy
nhắc cho em nhớ về ngày hôm nay, nhé?”

Anh gật đầu. “Được.”
Amanda chậm rãi hít một hơi dài, và cuối cùng, khi cất lời, giọng cô có

vẻ dè dặt một cách lạ thường. “Khi mẹ em đi lên hiên nhà, em biết chính
xác cuộc trò chuyện với bà sẽ diễn ra như thế nào,” cô nói. “Bà sẽ hỏi em
đang làm gì, và nói với em rằng em đang phạm phải một sai lầm khủng
khiếp. Tiếp đến sẽ là một bài giảng về những kỳ vọng và trách nhiệm, và
rồi em sẽ ngắt lời bà, nói với bà rằng bà không hiểu gì về em hết. Em sẽ nói
với bà rằng em đã yêu anh suốt cả cuộc đời, và rằng Frank không khiến em
cảm thấy hạnh phúc nữa. Rằng em muốn ở bên anh.” Cô quay sang anh,
như thể mong anh hiểu được những gì cô vừa nói. “Em có thể nghe thấy
mình thốt ra những câu đó, nhưng rồi...” Dawson thấy nét mặt của cô trở
nên chăm chú. “Bà đã khiến em nghi ngờ tất cả mọi thứ.”

“Ý em là nghi ngờ về chuyện chúng ta,” anh nói, nỗi sợ càng siết chặt

lấy anh hơn.

“Em muốn nói là em nghi ngờ chính mình,” cô nói, giọng cô gần như là

thì thầm. “Nhưng phải, em cũng đang nói về chúng ta. Bởi vì em đã muốn
nói những điều đó với mẹ em. Em muốn nói ra những điều đó hơn bất kỳ
thứ gì, bởi chúng là sự thật.” Cô lắc đầu, như thể cổ gắng xua đi những tàn
dư của một giấc mơ. “Nhưng khi mẹ em bắt đầu nói, cuộc sống thực của
em vụt trở lại, và đột nhiên em thấy mình nói ra điều khác. Giống như có
hai radio bắt sóng của hai trạm phát khác nhau, luân phiên phát từng phiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.