DÀNH HẾT CHO EM - Trang 267

cách đáng sợ. Phía trước về bên phải là một tòa nhà thấp thay thế cho bụi
cây cỏ ở đó lúc trước, gần như là ở chính giữa khúc ngoặt đường cao tốc ở
rìa thị trấn.

Dawson quan sát kỹ khung cảnh xung quanh, chờ đợi... một cái gì đó.

Gần như ngay tức thì, anh thấy có cái gì đó chuyển động bên ngoài cửa sổ
ghế lái.

Anh ta ở đó, đang đứng ngay bên ngoài rìa luồng đèn pha, trong đồng cỏ

giáp đường cao tốc. Người đàn ông tóc đen.

Bóng ma.
Chuyện xảy ra quá nhanh, Alan thậm chí không kịp hiểu chuyện gì.

Cậu ở đó, đang tán chuyện với Candy - hay chính xác hơn là đang cố nói

chuyện - lúc cô chuẩn bị mở thêm một chai bia, thì đột nhiên cửa trước của
quán bar bị đẩy vào với một lực khiến phần cửa phía trên bật ra khỏi bản lề.

Alan còn chưa có thời gian để do dự, Candy đã bắt đầu phản ứng. Khuôn

mặt cô thoáng hiện vẻ như thể cô đã biết tỏng hết những chuyện sắp diễn
ra, chai bia đang được đưa ra bỗng dừng lại nửa chừng. Candy mấp máy từ
Ôi, chết tiệt rồi đột ngột thả chai bia xuống.

Đến lúc chai bia vỡ tan tành trên sàn bê tông, Candy đã quay người và

vụt chạy xa khỏi cậu, miệng chực thét lên.

Đằng sau cậu, có tiếng gầm vang vọng giữa các bức tường.
“MÀY NGHĨ MÀY LÀ ĐỨA CHẾT TIỆT NÀO HẢ?”
Alan co rúm người lại khi Candy chạy thục mạng về phía cuối quầy bar,

hướng về phía văn phòng của người quản lý. Alan đã lui tới quán Tidewater
đủ lâu để biết rằng văn phòng của người quản lý có một cánh cửa thép được
gia cố cùng với nhiều chốt cửa vì đó là nơi chứa két sắt.

Co rúm người, Alan nhìn Abee nhắm vào Candy khi hắn vượt qua cậu để

đuổi theo mái tóc vàng buộc đuôi ngựa của Candy đến cuối quầy bar. Abee
cũng biết cô định chạy đi đâu.

“Ồ KHÔNG, ĐỪNG HÒNG, CON KHỐN!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.