DÀNH HẾT CHO EM - Trang 276

tại sao mình lại được dẫn đến đây - và có lẽ cũng hiểu luôn được rằng sứ
mệnh của mình là gì.

• • •

Với mỗi hơi thở khó nhọc, Alan cảm thấy như thể mình bị đâm vậy.
Cậu không thể đứng dậy khỏi sàn quán, nhưng cậu có thể lờ mờ nhận

biết những gì đang xảy ra.

Kể từ khi người đàn ông lạ xông và quán bar, đầu liên tục ngó nghiêng

như thể đang đuổi theo ai đó, Ted và Abee đã ngừng đánh đập cậu vì một lý
do nào đó, và hướng toàn bộ sự chú ý và người mới đến. Alan không hiểu
vì sao, nhưng khi nghe tiếng súng nổ, cậu co tròn người lại và bắt đầu cầu
nguyện. Người lạ mặt đã lao đến núp sau mấy cái bàn và Alan không thể
nhìn thấy anh ta, nhưng tiếp theo đó, những chai rượu bay vun vút phía trên
đầu cậu nhắm vào Ted và Abee trong khi tiếng súng nổ liên tục vang lên
quanh quầy bar. Cậu nghe thấy tiếng Abee kêu lên và tiếng gỗ gãy ra khi
những mảnh vụn của một chiếc ghế bắn tung xung quanh cậu. Ted đã lồm
cồm bò ra khỏi tầm mắt cậu, nhưng cậu vẫn có thể nghe thấy gã nã súng
điên cuồng.

Về phần mình, Alan chắc chắn rằng mình sắp chết.
Hai chiếc răng của cậu đã rơi ra sàn và miệng cậu đầy máu. Cậu cảm

thấy xương sườn gãy rạn khi Abee đá mình. Phía trước quần của cậu âm
ẩm - có thể cậu đã sợ đến tiểu ra quần hoặc có thể là cậu đang bắt đầu chảy
máu vì phải hứng những cú đá vào thận.

Cậu mơ hồ nhận ra tiếng còi xe cảnh sát, nhưng tin rằng mình sắp chết,

cậu không có sức để quan tâm nữa. Cậu nghe thấy tiếng ghế va đập và tiếng
chai lọ loảng xoảng. Từ một nơi nào đó cách xa, cậu nghe thấy tiếng Abee
rên lên khi một chai rượu va vào thứ gì đó rắn chắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.