DÀNH HẾT CHO EM - Trang 278

có thể nhìn thấy bầu trời đêm ngoài khung cửa, có thể nhận thấy cánh cửa
xiêu vẹo mà họ đang tiến đến gần.

Và dù không có lý do gì để nói ra, cậu khó nhọc cất lời, “Tôi là Alan.”

Cậu đổ sụp lên người đàn ông. “Alan Bonner.”

“Tôi biết,” người đàn ông đáp lời. “Trách nhiệm của tôi là đưa cậu ra

khỏi đây.”

• • •

Trách nhiệm của tôi là đưa cậu ra khỏi đây.
Gần như bất tỉnh, Ted không thể hiểu hết những từ đó, nhưng theo bản

năng, gã biết chuyện gì đang diễn ra. Dawson lại sắp thoát.

Cơn giận của gã sôi sục, mạnh hơn cả cái chết.

Gã cố mở một bên mắt đẫm máu nhìn Dawson loạng choạng đi về phía

cửa ra, dìu theo gã bạn trai của Candy. Thấy Dawson quay lưng lại, Ted rà
soát xung quanh để tìm súng. Kia rồi. Chỉ cách có vài mét, bên dưới một
chiếc bàn gãy.

Khi đó còi xe cảnh sát đã hú vang.
Dồn hết sức lực còn lại, Ted nhào về phía khẩu súng, đắc ý cảm thấy sức

nặng của nó trong tay khi gã siết chặt lấy nó. Gã quay súng về phía cửa, về
phía Dawson. Gã không biết rằng liệu súng có còn đạn hay không, nhưng
gã biết đây là cơ hội cuối cùng.

Gã tập trung, ngắm bắn. Và rồi bóp cò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.