không bao giờ quay lại tìm anh, Dawson cũng không đặt câu hỏi về chuyện
đó. Thay vào đó, anh đếm từng ngày cho đến khi cuối cùng cũng có thể rời
khỏi Oriental, và khi thời gian thử thách của anh kết thúc, anh gói khẩu
súng săn trong một tấm vải dầu, cho vào hộp, và chôn nó dưới chân một
cây sồi gần góc ngôi nhà của Tuck. Sau đó anh phủ tấm bạt lên chiếc xe của
mình, chào tạm biệt Tuck và lên đường, cuối cùng dừng lại ở Charlotte.
Anh tìm được việc, làm thợ cơ khí, và vào các buổi tối anh học một khóa
chuyên về hàn tại Trường Cao đăng Cộng đồng. Từ đó, anh tới Louisiana
và nhận công việc tại một nhà máy lọc dầu. Rồi tới công việc trên các giàn
khoan.
Kể từ khi được thả, anh cố gắng không gây chú ý, và hầu như lúc nào
anh cũng chỉ có một mình. Anh không bao giờ đến thăm bạn bè vì anh
không có bạn. Anh không hẹn hò với ai kể từ khi chia tay Amanda vì cho
đến tận bây giờ, cô là người duy nhất anh nghĩ tới. Tới gần ai đó, bất kỳ ai,
nghĩa là cho phép người đó biết về quá khứ của anh, và ý nghĩ đó làm anh
chùn lại. Anh là một người có tiền án, anh xuất thân trong một gia đình
toàn những người phạm tội, và anh đã giết chết một người tốt. Dù đã chịu
án tù và từ đó cố gắng làm mọi thứ để chuộc tội, nhưng anh biết anh sẽ
không bao giờ tha thứ cho bản thân vì những gì đã làm.
• • •
Đã gần đến nơi. Dawson đang tới gần nơi mà bác sĩ Bonner bị đâm chết.
Một cách mơ hồ, anh nhận thấy rằng những cái cây gần khúc quanh đã
được thay thế bởi một tòa nhà thấp tè, phía trước nhà là một bãi đỗ xe rải
sỏi. Anh hướng mắt chăm chú nhìn đường, vì không muốn nhìn vào nơi đó.
Chưa đầy một phút sau, anh đã tới Oriental. Anh lái xe qua trung tâm thị
trấn và băng qua cây cầu bắc ngang chỗ nhánh sông Greens giao với nhánh
sông Smith. Khi còn bé, lúc cố gắng tránh gia đình mình, anh thường ngồi