DÀNH HẾT CHO EM - Trang 89

liên tục từ chối những lời cầu hôn của Leo. Là một kế toán tại thành phố
Morehead, ông thông minh, công việc ổn định, và bà rất vui khi ở bên ông.
Quan trọng nhất, ông tôn trọng bà, và các con bà cũng yêu mến ông. Emily
và Alan không tài nào hiểu được tại sao bà cứ từ chối.

Nhưng Leo biết bà sẽ luôn luôn khước từ, và ông chấp nhận điều đó, bởi

vì sự thật là cả hai người họ đều thấy thoải mái với thực tại. Tối mai họ có
thể đi xem phim, Chủ nhật thì bà đi nhà thờ và sau đó ghé qua nghĩa trang
viếng mộ David, suốt mười lăm năm nay, cuối tuần nào bà cũng làm thế.
Rồi bà gặp Leo để đi ăn tối. Bà yêu ông theo cách riêng của mình. Nó có
thể không phải kiểu tình yêu mà người khác hiểu được, nhưng điều đó
không quan trọng. Bà và Leo đủ tốt cho nhau là được.

• • •

Ở đầu bên kia thị trấn, Amanda đang uống cà phê ở bàn bếp và cố sức

làm ngơ trước sự im lặng gay gắt của mẹ cô. Đêm hôm qua, khi Amanda
vào nhà, mẹ cô đã chờ sẵn trong phòng khách, và cô còn chưa kịp ngồi
xuống, các câu hỏi đã tuôn ra.

Con đã ở đâu? Sao lại về muộn thế này? Sao con không gọi điện?
Amanda nhắc mẹ nhớ rằng cô có gọi, nhưng thay vì để mình bị rơi vào

cuộc trò chuyện buộc tội mà rõ ràng mẹ cô đang muốn hướng tới, Amanda
lúng búng bảo rằng cô bị đau đầu và đang rất cần được về phòng nằm nghỉ.
Thái độ sáng nay của mẹ cô cho thấy bà không hài lòng về việc đó. Ngoài
lời chào ngắn gọn khi bước vào nhà bếp, mẹ cô không hề nói gì. Thay vào
đó, bà đi thẳng đến chỗ lò nướng, thở dài một tiếng phá vỡ sự im lặng, đoạn
cho mấy cái bánh vào. Vì nó hơi bị cháy, bà lại thở dài, lần này tiếng thở
dài rõ hơn.

Con hiểu rồi, Amanda những muốn cất lời. Me đang buồn bực chứ gì?

Thay vào đó, cô nhấp ngụm cà phê, quyết tâm rằng bất kể bà có làm căng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.