ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1061

Đêm, mưa đã ngừng rơi. Sắt Sắt dùng bữa tối xong, liền tới phòng Hách

Liên Ngạo Thiên.

Hách Liên Ngạo Thiên yên lặng ngồi dưới ánh nến, thấy Sắt Sắt tới,

kiếm mi nhướng lên, trên khuôn mặt thanh tao anh tuấn phủ bóng ảm đạm.

Sắt Sắt ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh chàng, hồi lâu, cuối cùng nàng

cũng mở miệng nói, “Hách Liên, ta không thể đi cùng huynh được.”

“Ta biết, nàng muốn đi cứu Triệt Nhi, ta sẽ chờ nàng, cứu được Triệt

Nhi rồi, chúng ta cùng tới Bắc Lỗ Quốc!” Hách Liên Ngạo Thiên ngước
mắt nói, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười nhạt.

“Hách Liên, không phải là chuyện cứu Triệt Nhi, cho dù cứu được Triệt

Nhi về rồi, ta cũng không thể đi cùng huynh được.” Sắt Sắt chầm chậm nói.
Khi cần thì phải dứt khoát, nếu không ắt sẽ làm mọi việc rối loạn, có những
chuyện nên quyết sớm là hơn.

Hách Liên Ngạo Thiên tuy từ lâu đã liệu trước việc nàng nhất định sẽ

không chịu theo mình về Bắc Lỗ Quốc, nhưng khi nghe chính miệng nàng
nói ra, trong lòng chàng không khỏi cảm thấy vô cùng bi thương. Chàng
đưa tay nắm lấy cổ tay Sắt Sắt, cố nén tình cảm trong lòng, trầm giọng nói:
“Sắt Sắt, ta đã nói rồi, sẽ không ép buộc nàng, nàng cứ coi như tới Bắc Lỗ
Quốc làm khách thôi, có được không?”

Sắt Sắt chầm chậm rút tay lại, kiên quyết nói với chàng: “Hách Liên, ta

không thể đi được. Ta thực sự phải rời khỏi đây rồi.”

Hách Liên Ngạo Thiên đột nhiên đứng dậy, đưa tay nắm lấy hai vai Sắt

Sắt, tay chàng khẽ run lên: “Sắt Sắt, nói cho ta biết, phải làm thế nào nàng
mới chịu đi theo ta?”

“Hách Liên, lần này thành thân, huynh đã phải nhọc công rồi, nhưng ta

vẫn còn có rất nhiều việc phải giải quyết. Vì thế không thể đi theo huynh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.