ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1064

“Cháu tên là Giang Triệt? Hiệu là Vô Tà công tử ư?” Đôi môi mỏng của

Dạ Vô Yên khẽ nhếch lên, hiện ra một nụ cười hiền lành, thần tình thoải
mái ấm áp.

Triệt Nhi liếc nhìn chàng, nheo mắt cười đáp: “Đúng thế!”

Dạ Vô Yên vui vẻ cười, lại dỗ dành nói: “Cả hai cái tên này đều không

hay, sau này đổi đi nhé.”

Triệt Nhi mở to hai mắt ra bộ không hiểu, hỏi lại: “Không hay thế nào?”

Dạ Vô Yên cúi người, chầm chậm dụ dỗ: “Thứ nhất, chữ Triệt và họ

Giang đứng cạnh nhau không hay, cả hai đều có bộ thủy, nhất là đối với
người mệnh hỏa lại càng không nên. Thêm nữa, cái ngoại hiệu Vô Tà công
tử, Vô Tà chẳng thà cứ gọi là Tà, nghe còn có khí phách hơn, lại còn kêu
nữa.” Nó là con trai chàng, lại mang họ Giang. Hơn nữa chàng tên là Vô
Yên, ngoại hiệu của con chàng lại có chữ “Vô”, nghe chả thấy giống cha
con gì cả, nghe giống như huynh đệ vậy. Sắt Sắt chắc hẳn tuyệt vọng cùng
cực về chàng, cả đời này e là không muốn cho Triệt Nhi nhận chàng nữa
nên mới gọi con là Vô Tà như vậy.

Triệt Nhi chớp mắt nói: “Nếu Giang và Triệt ở bên cạnh nhau không

hay thì đổi chữ Triệt đi. Có điều cháu thích được gọi là Vô Tà công tử hơn,
cháu mặc kệ nghe nó có khí phách hay không.”

Sắc mặt Dạ Vô Yên tối lại, chàng từ từ đứng dậy, xem ra việc đổi tên là

một cuộc chiến lâu dài đây. Có điều chàng có lòng nhẫn nại, chàng đâu sợ
đánh trận trường kỳ.

“Ta hỏi cháu một chuyện nhé, mẹ cháu có nhắc đến chuyện của cha

cháu bao giờ không?” Dạ Vô Yên hỏi, vẻ mặt đầy sự mong mỏi.

Triệt Nhi ngoẹo đầu, không hề do dự đáp: “Cha cháu? Không! Xưa nay

không nói tới bao giờ cả. Ồ! Hình như có nói một lần, đó là một người...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.