ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1066

“Đúng thế!” Nói rồi, Giang Triệt nhảy tới trước mặt Dạ Vô Yên một

cách thần bí, nói: “Ngài có biết lớn lên cháu muốn làm gì không? Đây là
chí hướng vĩ đại của cháu, cháu chưa kể cho ai nghe bao giờ đâu!”

“Chí hướng gì cơ?” Dạ Vô Yên nheo mắt cười, nhóc con này còn bé thế

mà đã có chí lớn, không hổ là con trai chàng.

“Lớn lên cháu muốn lấy mẹ cháu!”

Dạ Vô Yên ngẩn người, chàng giơ tay véo má Triệt Nhi, nheo mắt cười

nói: “Chí hướng của cháu vĩ đại quá nhỉ, nói lại xem, lớn lên muốn làm gì
nào?”

“Muốn lấy mẹ cháu!”

“Được lắm, được lắm, lớn lên rồi muốn làm gì nào?” Dạ Vô Yên tức

đến nỗi lời nói rít qua kẽ răng.

“Muốn lấy mẹ cháu!” Triệt Nhi vẫn kiên quyết đáp lời.

Tiếng nói dõng dạc nhưng non nớt đó vang lên, mang theo kiên định

vững vàng.

Sính Đình đứng một bên bưng khay hoa quả cho Triệt Nhi, nghe thấy

lời Triệt Nhi nói vậy, không đừng được sắp bật cười thành tiếng, nhưng
nhìn thấy khuôn mặt nghiêm nghị của Dạ Vô Yên, liền lập tức nuốt tiếng
cười vào bụng, nàng ta sợ sẽ bị ánh mắt của Vương gia giết chết. Có điều,
vẫn có kẻ không sợ chết mà cười thành tiếng, đó chính là Cuồng Y Vân
Khinh Cuồng.

Hắn thậm chí còn ôm bụng cười bò ra đất.

“Vương gia, tiểu quỷ này tranh thê tử với ngài ư, xem ra con đường nạp

phi của ngài còn dài dằng dặc và xa xôi diệu vợi lắm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.