ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1148

“Vâng!” Linh Lung chậm rãi bước ra. Một lát sau, bên ngoài liền truyền

lại tiếng bước chân nhẹ nhàng, Y Lãnh Tuyết đã tới.

Vén tấm rèm cửa, hơi ấm trong phòng phả tới, không khí lạnh giá bên

ngoài nhanh chóng bị đẩy lùi.

Ánh mắt Y Lãnh Tuyết nhìn quanh, một lúc mới thấy Dạ Vô Yên đang

đứng bên cửa sổ. Tuy chỉ thấy bóng dáng cao ráo của chàng từ phía sau
lưng, nhưng trái tim nàng ta vẫn đập rất mạnh. Nàng ta đã lâu chưa được
gặp chàng, mấy ngày nay nghe nói chàng bị ốm, bệnh tình nghiêm trọng,
nhiều lần đến thăm nhưng đều bị đuổi về. Nhưng hôm nay chàng lại đột
nhiên bảo Linh Lung gọi tới khiến trong lòng nàng cảm thấy thấp thỏm bất
an.

Không biết bắt đầu từ khi nào, nàng ta lại ngấm ngầm sợ hãi chàng đến

thế. Chàng không còn là vị hoàng tử đáng thương dễ dàng bị người khác ức
hiếp như năm xưa nữa, cũng không còn là người đàn ông luôn ngưỡng mộ
kính trọng trước phong thái tuyệt trần của nàng ta như trước kia.

Chàng đã thay đổi rồi! Thay đổi đến mức mỗi lần gặp chàng, nàng ta

đều thấy thấp thỏm không yên!

“Yên, chàng tìm ta?!” Y Lãnh tuyết thấy Dạ Vô Yên vẫn chăm chú nhìn

cành hàn mai đang chớm nở ngoài cữa sổ, cuối cùng cũng nhẹ nhàng cất
tiếng hỏi.

Dạ Vô Yên chầm chậm quay đầu, dùng đôi mắt sáng trong sắc bén của

mình nhìn chằm chằm vào Y Lãnh Tuyết, trên khuôn mặt tuấn tú tuyệt luân
của chàng nở nụ cười nhạt, nhẹ như sương khói. Chàng hờ hững nói: “Lãnh
Tuyết, nàng lại đây nhìn xem.”

Y Lãnh Tuyết thấy trong giọng điệu của chàng không có sự lạnh lùng

ghê gớm, trái tim nàng ta khẽ run, như bị thôi miên, liền chầm chậm bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.