ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1218

“Các người câm hết rồi sao? Nói đi chứ! Lẽ nào chàng không còn

đường lui? Hôm nay chàng tới là muốn dùng tính mạng mình để đổi mạng
cho ta, đúng không? Các người nói đi!” Sắt Sắt lạnh lùng hỏi, trong mắt lóe
lên nỗi đau đớn, thậm chí ngay cả hơi thở cũng cảm thấy mùi vị của nỗi
đau. Người nàng rõ ràng không bị thương, nhưng nỗi đau như xé nát tim
gan đó, khiến nàng muốn hét lên, rồi lớn tiếng mắng chửi.

“Phụng Miên, ngươi có thuốc giải nhuyễn cân tán, đưa cho ta một

viên!” Sắt Sắt nhìn bọn họ lặng lẽ không nói gì, thì biết chắc Dạ Vô Yên
đang gặp nguy hiểm. Nàng muốn ra ngoài, nàng muốn đi giúp chàng.

Cuối cùng Phụng Miên cũng chịu ngẩng đầu nhìn Sắt Sắt, đôi mắt đen

vốn dĩ sáng như sao lúc này ngập tràn sự u ám, hắn lắc đầu khẽ nói: “Chỗ
ta không có thuốc giải nhuyễn cân tán.”

“Thiết Phi Dương, ngươi có thuốc giải nhuyễn cân tán không?” quay

đầu hỏi Thiết Phi Dương.

“Ta không có, có đi nữa cũng không cho phu nhân! Khó khăn lắm mới

cứu được phu nhân ra, lẽ nào phu nhân lại muốn tự chui đầu vào rọ, lẽ nào
phu nhân không biết bên ngoài Tuyền Cơ Phủ có hơn một vạn người chỉ
chờ để bắt phu nhân.” Thiết Phi Dương xưa nay ít nói, lần lại nói rất nhiều,
nhưng ngữ khí vẫn đặc biệt lạnh lùng như cũ.

Sắt Sắt đột nhiên vô cùng thất vọng. Hai người bọn họ đều không phải

là Vân Khinh Cuồng, sao có thể mang thuốc giải bên người được. Nàng
như con thú bị nhốt chỉ biết không ngừng đi lại trong chuồng, cuối cùng
cũng mệt mỏi mà phải ngồi xuống đất. Bây giờ, nàng chỉ như một phế
nhân, cho dù muốn đi cứu Dạ Vô Yên, cũng không có sức. Không có thuốc
giải, vậy nàng chỉ có cách chờ đợi, chờ đợi dược lực của nhuyễn cân tán
thuyên giảm mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.