ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 125

trong rừng trúc mà ngươi bố trí không ai trong thiên hạ này có thể vượt qua
được nữa hay không?”

Huyền y công tử nhướng mày cười đáp: “Nói ra thì Tuyền Cơ Phủ này

đã bao lâu nay không có trộm cắp gì rồi, những ngày tháng như vậy thật có
chút cô đơn.”

Bạch y công tử nhấp một ngụm trà, trong làn hơi uốn lượn bay lên, đôi

mắt đen láy của hắn lấp lánh sáng. Đôi môi mỏng của hắn khẽ nhếch lên,
cười nhạt nói: “Đến các cơ quan được ngươi bố trí trùng trùng bên hồ sen
cũng dễ dàng vượt qua. Hay thật, người này thực khiến ta vô cùng hứng
thú.” Thanh âm của hắn không cao, cũng không trầm thấp mà trong như
tiếng suối, êm ái như làn gió mát ngày xuân.

“Tuyền Cơ Phủ mà cũng dám xông vào, ta phải đi gặp kẻ đó xem sao.”

Bạch y công tử nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, ống tay áo màu trắng trang
nhã nhẹ tựa mây bay, “Nếu đã tới rồi, vậy ta sẽ cho hắn có đi mà không có
về!” Lời nói tắt dần, cả người hắn đã nhẹ bay ra khỏi phòng.

Giang Sắt Sắt lúc này không hề hay biết nguy cơ đang rình rập quanh

mình, nàng đứng trong Tàng Bảo Lâu, ngưng thần nhìn kỹ xung quanh.

Trong phòng không có đèn, đèn trên hành lang hòa cùng ánh trăng hắt

chút ánh sáng yếu ớt mơ hồ vào phòng. Mặc dù vậy nàng vẫn có thể nhìn
thấy có rất nhiều đồ đạc được bày trên giá.

Sắt Sắt chầm chậm lại gần, xem xét một lượt những thứ đồ đó rồi tự hỏi

không biết thứ nàng cần có trong đám đồ đạc ngổn ngang này không?!

Sắt Sắt cầm một chiếc ống đồng thoạt nhìn rất bình thường lên xem, ống

đồng này dài khoảng hai xích[1], trên thành ống có khắc hoa văn tinh xảo.
Ống có hai đầu, khảm hai miếng kính lưu li được mài giũa công phu.

[1]. Xích: đơn vị đo chiều dài của Trung Quốc, bằng 1/3m.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.