ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1335

Triệt Nhi thoáng chau mày, nhìn những khuôn mặt xinh xắn như hoa

như ngọc đó, đôi mắt trong trẻo rực rỡ đột nhiên cảm thấy mình như bông
hoa bị bươm bướm vây quanh, như con thú bị thợ săn để mắt tới.

“Các muội chơi tiếp đi!” Triệt Nhi lạnh lùng nói, thi triển khinh công bỏ

trốn. Chẳng ngờ vạt áo bị mấy bàn tay bé nhỏ mũm mĩm túm lại, thắt lưng
cũng bị kéo tuột ra.

“Triệt Nhi ca ca, chơi với bọn muội một lát đi!”

“Triệt Nhi ca ca, chúng ta đi câu cá đi!”

“Triệt Nhi ca ca đừng đi mà! Hu hu…”

Cùng với tiếng cầu xin xen lẫn cả tiếng khóc.

Nếu Triệt Nhi sớm biết hậu quả của việc giúp đỡ chúng sẽ là thế này,

cậu quyết không ra tay, đánh chết cũng không ra tay, nhưng bây giờ hối hận
thì đã quá muộn rồi.

Từ đó về sau, đám tiểu ma nữ liền chú ý tới cậu, hơn nữa càng ngày

càng thích cậu, ngày nào cũng vô cớ tới quấn lấy, khiến cậu phải nghĩ cách
trốn tránh. Nhưng đám tiểu nữ này không hiểu cách gì, bất kể cậu trốn đi
đâu cũng bị tìm ra.

Sau đó, Triệt Nhi mới hiểu, hóa ra con gái của Vân Khinh Cuồng là Vân

Đóa có một con chuột bạch biết ngửi mùi của mẹ. Không biết chúng rắc
hương liệu lên người cậu từ lúc nào, cho dù cậu có trốn ở đâu, chúng cũng
có thể dùng con chuột bạch để tìm ra. Một thiếu niên mười hai tuổi, cho dù
trốn ở đâu, phía sau luôn có một đám tiểu cô nương bảy tuổi đuổi theo. Đi
theo thì đi theo vậy, nhưng quả thực phiền não vô cùng. Nghe nói mỗi nữ
nhân là một nghìn con vịt, bây giờ phía sau cậu có đến chín nghìn con vịt,
không ồn ào đến chết mới lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.