ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 142

“Muốn đem tâm sự đặt vào dao cầm, tri âm hiếm gặp, dây đàn đứt rồi

còn ai nghe, không ngờ đêm nay lại gặp được tri âm, phiền các hạ xuống
dưới lầu nói chuyện.” Thanh âm của bạch y công tử như gió nhẹ thổi qua
sông, trong cái ấm áp cao nhã lại toát ra sự lạnh lùng cô ngạo.

Người nàng đợi chính là hắn, đương nhiên phải xuống lầu rồi. Sắt Sắt

phất áo, rồi như một chú chim đêm bay ra khỏi khung cửa. Đầu ngón chân
nàng khẽ điểm lên mặt sàn thuyền, gió đêm nổi lên, mái tóc đen nhánh nhẹ
như mây tung bay phía sau. Ánh trăng phủ lên chiếc áo xanh, lạnh lẽo mà
rực rỡ.

Trong khoảnh khắc vừa nhìn thấu Sắt Sắt, một tia sáng lấp lánh lướt qua

đôi mắt đen sâu của bạch y công tử.

“Chờ đợi đã lâu, cuối cùng các hạ cũng đã thong dong mà tới!” Sắt Sắt

lạnh lùng nói. Thân hình nàng so với các cô gái khác thuộc dạng cao lớn,
nhưng đứng trước mặt gac bạch y công tử này lại khá mảnh mai. Thế nên
đối diện với hắn, nàng bỗng có cảm giác bị chèn ép.

Ánh mắt sắc bén của bạch y công tử nhìn lướt qua bộ y phục nam trang

trên người Sắt Sắt, nhướng mày nói: “Người đời sao có thể tin được, Tiêm
Tiêm công tử hóa ra lại là một cô gái!”

Trong lòng Sắt Sắt thoáng kinh hãi, sao hắn lại biết được nàng là Tiêm

Tiêm công tử? Nàng nhớ, đêm đó nàng chưa từng thi triển ám khí trước
mặt hắn mà. Trong lòng nghi hoặc, nàng lạnh nhạt hỏi: “Sao các hạ lại cho
rằng ta là Tiêm Tiêm công tử?”

Bạch y công tử khóe miệng khẽ nhếch lên thành một nụ cười, nghịch

cây tiêu ngọc trong tay rất tùy tiện, tự nhiên, trong đôi mắt đen sâu thẳm
lóe lên một tia khác lạ.

“Từ lâu đã nghe Tiêm Tiêm công tử có hai thứ tuyêt, đó là ám khí và

khinh công. Vừa rồi, hai chân chạm xuống sàn thuyền mà thuyền không hề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.