ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 144

sao?” Hắn đứng ở mũi thuyền, áo trắng tung bay trong gió, càng làm nổi
bật vẻ thần thánh liêu trai.

Sắt Sắt nghe những lời này, trong lòng đột nhiên trở nên thoải mái.

Trong mắt hắn, dây chuyền vàng đó quả thực không phải là vật gì quý giá,
thậm chí không bằng được một nửa hạt trân châu khảm trên chiếc trâm hắn
đang cài. Hoặc giả hắn thực sự không biết kim bài đó dùng để làm gì, vì thế
mới cho rằng đó là món đồ trang sức đơn thuần của nàng mà thôi.

Nếu đã như vậy thì việc đòi lại chiếc kim bài càng dễ dàng hơn.

“Dây chuyền vàng đó quả thực chẳng phải vật gì quý giá, đương nhiên

không thể lọt vào vào cặp mặt của quý nhân. Nhưng đó lại là thứ tại hạ đeo
từ nhỏ, nếu huynh không xem trọng nó thì xin trả lại cho ta. Những đồ vật
của Tuyền Cơ Phủ, sau này ta sẽ trả lại, quyết không nuốt lời.”

“Đồ vật của Tuyền Cơ Phủ ta không quan tâm, nếu cô đã muốn đòi lại

dây chuyền vàng, ta có một điều kiện!” Bạch y công tử nói rồi khoanh tay
chầm chậm bước vào trong khoang thuyền.

Sắt Sắt đành theo sau hắn bước vào phía trong thuyền. Trong khoang

thuyền bài trí rất đơn giản nhưng nhã nhặn, trên chiếc áo bên khung cửa có
bày một bàn cờ vuông. Hai người ngồi xuống đối diện nhau, một thị nữ
nhanh nhẹn đi tới, rót trà cho họ.

“Tiêm Tiêm công tử có biết chơi cờ vây không?” Bạch y công tử cất

tiếng hỏi.

“Có biết sơ qua.” Sắt Sắt cười nhạt đáp.

“Thử đánh một ván xem sao, nếu cô thắng, thứ đồ đó đương nhiên ta sẽ

trả lại!” Bạch y công tử nhướng mày tỏ ý khiêu khích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.