ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 149

Đêm khuya hơn, gió cũng lạnh dần. trên bầu trời cuồn cuộn từng lớp

mây, che đi vầng trăng lưỡi liềm cong cong trong sáng. Không còn ánh
trăng, đường phố cũng trở nên vài phần tối tăm hơn.

Trong lòng Sắt Sắt đột ngột bùng lên từng cơn đau tức, hô hấp cũng

không còn dễ dàng nữa, nàng chau mày, guồng nhịp bước chân. Sau cùng
nàng đề khí bay lên, lướt qua những tòa lầu, xuyên qua từng ngõ phố.
Phong cảnh dưới chân nàng dần trở nên mơ hồ như ảo ảnh.

Từ Lâm Giang Lầu đến phủ An Định Hần chỉ mất khoảng thời gian

uống hai chén trà, vậy mà nàng lại cảm giác mất rất nhiều thời gian. Lúc
nàng về tới bên ngoài phòng Lạc Thị, liền thấy khuôn mặt đầm đìa nước
mắt của Thanh Mai.

“Tiểu thư, cô đã ở đâu vậy? Phu nhân, hình như không xong rồi!”

Khuôn mặt Thanh Mai trắng bệch, nghẹn ngào nói.

Trái tim Sắt Sắt đau đớn như bị ngàn vạn mũi dao cứa qua, khiến nàng

hô hấp cũng trở nên khó khăn, hai chân mềm nhũn. Tuy Lạc Thị đau ốm,
nằm liệt giường đã không còn là chuyện một sớm một chiều, những lang
trung phụ trách chữa trị cho bà cũng từng bóng gió rằng, bệnh của bà đã
không còn hi vọng. Sắt Sắt hiểu sẽ có một ngày bà rời xa nàng, nhưng
không ngờ, ngày đó lại tới nhanh như vậy.

Lúc này tiết trời đang vào độ cuối xuân, chiếc rèm vải dày trước cửa đã

được thay bằng rèm trúc. Qua tấm rèm, nàng thấp thoáng thấy ánh nến chập
chờn và những bóng người như thoi đưa đi qua đi lại. Hồi lâu, cuối cùng
Sắt Sắt cũng lê được những bước chân nặng nề vào phòng.

Không gian phòng đậm đặc mùi thuốc, mang tới cảm giác đắng chát

khiến người ta đau đớn.

Định Anh Hầu Giang Nhạn chắp tay sau lưng đi đi lại lại trong phòng,

trên khuôn mặt vốn đã xanh xao lún phún những sợi râu mới mọc, khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.