ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 159

Sắt Sắt đương nhiên là không tin, làm gì có chuyện trùng hợp như thế.

“Ta muốn gặp nàng, thế nên sau khi thuộc hạ của ta phát hiện ra hàng

tung của nàng, ta liền tới luôn.” Hắn nói rất nhẹ, nhưng đâu biết rằng, lời
nói này khiến trong lòng Sắt Sắt gợn lên một làn sóng rung động.

Lầu chủ Xuân Thủy Lầu đương nhiên có khả năng như thế, chỉ cần nàng

vừa xuất hiện trên phố, hắn đã có thể tìm ra nàng. Nhưng, vì sao hắn lại
muốn gặp nàng?

“Vì sao muốn gặp ta?” Nàng nhướngmày hỏi.

“Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu[3], lý do này có được chấp nhận

không?” Hắn khẽ thì thầm bên tai nàng, ngữ khí nửa đùa nửa thật.

[3]. Người con trai tốt thường thích tìm kiếm những người con gái dịu

dàng đoan trang đẻ làm vợ.

Sắt Sắt trong lòng thoáng ngần ngại, cười nhạt nói: “Minh Lầu chủ, có

phải huynh thường lấy lòng các cô nương như thế này không?”

Ngón chân hắn khẽ ngừng lại trên cành cây, hoa lá bay phấp phới ngập

trời.

Hắn chau mày, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn nàng, “Trên đời này,

chưa có người con gái nào ta cần phải lấy lòng cả, chỉ trừ có…” Ánh mắt
hắn lướt qua Sắt Sắt, những lời nói sau đó rất thấp, là nàng, hay là cô ấy,
Sắt Sắt không nghe rõ, nhưng rất nhanh sau đấy chữ đó cũng theo gió bay
đi.

Biệt viện của Minh Xuân Thủy được xây ở khu bình dân phía Bắc

thành. Đó là một ngôi nhà cũ, không có tường trắng cửa cao, chỉ có tường
đá thấp trên phủ rêu xanh, phía trước cửa có một lối đi nhỏ ngoằn ngoèo lát
bằng đá vụn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.