ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 171

“Ồ?” Dạ Vô Yên nhướng mày, chậm rãi hỏi: “Rốt cuộc kẻ nào lại bất

cẩn đến thế?”

“Là cô ta!” Nhu phu nhân giơ tay chỉ thẳng vào Sắt Sắt, khóe miệng

nhếch lên một nụ cười đắc ý.

Sắt Sắt im lặng đứng đó, khuôn mặt lạnh lùng, không hề có chút khiếp

sợ, cũng không hề cất lời phản bác. Kỳ thực, trong lòng nàng hơi thất vọng,
sợ rằng sau này sẽ khó có được những ngày yên ổn sống trong Tuyền
Vương Phủ. Những nơi đông người thường là nơi lắm thị phi.

“Vương gia, không phải tiểu thư nhà nô tỳ.” Thanh Mai mau miệng đưa

lời phản bác.

Dạ Vô Yên nhanh chóng giơ tay, ngăn lời Thanh Mai muốn nói.

Hắn nhẹ đẩy Nhu phu nhân ra, chầm chậm bước về phía Sắt Sắt. Các

thê thiếp đứng bên cạnh thấy vậy đều âm thầm nín thở chờ đợi, không biết
Dạ Vô Yên sẽ trừng phạt Sắt Sắt thế nào.

“Nàng nói xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Đôi mắt sắc bén của hắn

khóa chặt nụ cười lạnh lùng của Sắt Sắt, trầm giọng hỏi.

Sắt Sắt ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của hắn, lạnh lùng nói:

“Bọn thiếp không cẩn thận va vào nhau, đàn của cô ta rơi vỡ, hộp đồ của
thiếp cũng vì thế mà rơi xuống. Cô ta muốn đẩy thiếp, nhưng bị nhào
xuống hồ. Chỉ thế thôi!”

Thanh âm của nàng rất lạnh, rất nhạt nhẽo, chẳng hề có chút kích động

hay tình cảm. Buồn cười biết bao, nàng chưa bao giờ ngờ rằng, có một
ngày, mình lại bị cuốn vào những chuyện tranh sủng thế này.

“Vương gia… Không phải thế, con đàn bà này cố đẩy thiếp!” Nhu phu

nhân khóe mắt rơi lệ, bộ dạng đáng thương, ấm ức nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.