ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 239

hắn không còn nhớ tới nàng nữa, trong lòng chỉ mong sao cho nàng được
hạnh phúc, mong cho nàng trở thành phi tử mà Tuyền Vương sủng ái nhất.

Hắn không thể nào ngờ, giữa nàng và Dạ Vô Yên chỉ là một cuộc hôn

nhân giả, tất cả sự sủng ái đó chẳng qua chỉ để cho người ngoài nhìn vào
mà thôi. Nàng vẫn còn yêu hắn, ngưỡng mộ hắn.

Nhưng hắn không còn yêu nàng nữa, hoặc giả tình cảm khi xưa dành

cho nàng vốn dĩ không phải là yêu, đó chỉ là sự say đắm vì vẻ đẹp và sự
thuần khiết của nàng. Trái tim hắn không biết từ khi nào đã bị một bóng áo
trắng phiêu bồng chiếm giữ.

“Hương Hương, trong lòng ta có muội, nhưng…” Phong Noãn do dự

không biết nên nói thế nào.

Nhưng hắn chưa kịp nói hết, Y Doanh Hương đã nhảy vào lòng hắn, áp

khuôn mặt nhỏ xinh dịu dàng vào ngực hắn, dùng ngữ điệu êm ái thì thầm
nói: “Ngạo Thiên ca ca, muội biết huynh vẫn yêu muội, không ai có thể
cướp huynh đi được nữa.” Ánh mắt nàng ta không biết hữu ý hay vô tình
liếc sang Sắt Sắt đang lặng lẻ đứng bên cạnh.

Phong Noãn nhẹ nhàng đẩy nàng ta ra, dùng giọng điệu rõ ràng mà dịu

dàng nói ra sự thật tàn khốc: “Hương Hương, trong lòng ta có muội, cũng
rất quan tâm tới muội, nhưng đó không phải là thứ tình cảm như muội vẫn
tưởng, chúng ta không thể nào ở bên nhau được đâu, muội hiểu không?”

“Ngạo Thiên ca ca, huynh đang nói gì thế?” Y Doanh Hương mở to hai

mắt, dường như không còn nhận ra Phong Noãn nữa, dần lùi về phía sau,
khi thân hình mình chạm phải chiếc trụ giường nàng ta mới dừng bước, đôi
mắt nhòa lệ hét lên, “Trong lòng huynh rõ ràng có Hương Hương, trên núi
Hương Diểu, vì huynh biết muội phải lấy Tuyền Vương nên mới làm nhục
Giang tỷ tỷ. Huynh làm thế để cho muội xem, vì huynh đang ghen, có đúng
không? Trong yến tiệc vương tôn, vì huynh sợ một Thứ phi như Giang tỷ tỷ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.