ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 241

đến bảy tám phần, nhưng tình hình trước mắt không phải là lúc tính sổ với
hắn.

“Phải, Bản vương cũng không tin là Hách Liên Hoàng tử làm những

chuyện đó. Tuy tên thổ phỉ trên núi Hương Diểu che mặt, nhưng đúng là
Hách Liên Hoàng tử, không còn nghi ngờ gì nữa. Nếu không, Hương
Hương sẽ không tình nguyện làm con tin để Bản vương thả người đi.” Dạ
Vô Yên như cười như không nói, thanh âm uể oải của hắn giống như một
con báo đang nhắm mắt dưỡng thần. Nhưng ai cũng có thể nhận ra hắn
đang tức giận, bởi khắp người hắn trong chớp mắt như bị bao trùm một
luồng khí giá lạnh.

Hắn không quên, hôm đó, chiếc yếm thêu hoa sen của Thứ phi hắn đã lộ

trước mặt bàn dân thiên hạ thế nào. Hắn càng không thể quên, trên chiếc cổ
trắng trẻo của nàng là những vết hôn tàn bạo. Hóa ra, những thứ này đều là
do Hách Liên Ngạo Thiên làm. Nghĩ tới đôi môi hắn đã từng hôn lên đôi
môi nhỏ nhắn và bộ ngực mềm mại của Sắt Sắt, trước ngực hắn lại bí bách
đến vô cùng khó chịu.

“Đúng là ta, thế thì đã sao, Tuyền Vương, ngươi vốn không hề yêu Sắt

Sắt, vì sao không trả tự do cho nàng?! Vương gia không dễ quên thế chứ,
hôm đó trên núi Hương Diểu, ngươi đã rất vô tình với nàng, đao của ta đã
kề vào cổ nàng rồi mà ngươi cũng không thèm chớp mắt lấy một cái, mà
chỉ nhớ tới việc sợ trễ giờ lên núi thắp hương.” Phong Noãn lạnh lùng nhắc
lại chuyện đã qua, đôi mắt đen nhìn trực diện vào đôi mắt phượng của Dạ
Vô Yên.

Một bên ánh mắt lạnh lùng phát ra tứ bề, một bên, hàn ý trong ánh mắt

tỏa ra bốn phía.

Trong phòng vốn ngưng kết chút không khí, chỉ trong nháy mắt, giờ như

bị đóng băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.