ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 287

Ánh nến vàng vọt lóe lên, chiếu sáng nụ cười nhạt trên môi nàng, lúc

này khó mà tả hết sự thanh thoát và phiêu dật toát ra từ con người nàng.

Cửa phòng từ từ được mở ra, đập vào mắt nàng là ánh trăng trắng sáng,

là hoa cỏ đung đưa, còn cả những thị vệ khí thế rợp trời nữa, từng đạo hàn
quang lạnh lẽo của đao kiếm và cung nô đã lên dây phóng tới, cùng cả bộ
mặt nghiêm trọng của Kim Tổng quản nữa.

Trận thế lớn thế này, lần đầu tiên trong đời Giang Sắt Sắt nàng được

nhìn thấy.

Dạ Vô Yên, xem ra hắn cũng thật quá coi trọng nàng!

Có điều, có cần thiết phải làm đến thế này không? Làm như thể đi bắt kẻ

tội đồ cùng hung cực ác vậy. Cho dù Y Doanh Hương có nghĩ quẩn mà làm
điều dại dột, cũng đâu phải là lỗi ở nàng!

“Kim Tổng quản, đây là ý gì?” Sắt Sắt cười nhạt nhướng mày, ánh mắt

lạnh lùng mà bình thản, phát ra thứ ánh sáng làm rung động lòng người.

Kim Tổng quản ở trước đám thị vệ bước tới hai bước, trầm giọng đáp:

“Giang Thứ phi, Vương gia mời người tới tiền sảnh.”

“Đi ra sảnh, mà phải bày trận thế này ư? Lẽ nào ta đã phạm vào tội ác

động trời gì rồi?” Sắt Sắt bình tĩnh đưa lời hỏi.

Kim Tổng quản nhìn cô gái đang ngồi nghiêm trang trên ghế, trận thế

này, nếu một cô gái tầm thường nhìn thấy, hẳn đã phải sợ đến mức lăn đùng
ra đất mất rồi. Nhưng cô gái trước mặt vẫn ngồi yên trên ghế, lông mày
chẳng hề chau lại, trong lòng ông ta bỗng nảy sinh cảm giác bội phục, lời
nói cũng dịu đi vài phần.

“Giang Thứ phi, thuộc hạ chỉ theo lệnh hành sự, có chỗ nào mạo phạm,

xin Thứ phi tha cho. Mời Thứ phi theo thuộc hạ một chuyến.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.