ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 288

“Được!” Thanh âm Sắt Sắt lạnh giá. Nàng rất muốn xem rốt cuộc Dạ

Vô Yên muốn làm gì mà phải phái nhiều người tới như vậy? Chắc hẳn sợ
nàng bỏ trốn.

Sắt Sắt cười tươi, đứng thẳng dậy bước ra ngoài. Thanh Mai và Tử Mê

cũng lập tức vội vàng đi theo sau Sắt Sắt.

Trên đường đi, cung thủ lúc nào cũng nhằm chuẩn mũi tên vào Sắt Sắt,

dường như chỉ cần nàng có bất cứ cử động nào khác lạ, họ sẽ đồng loạt
buông dây.

Bỗng một trận gió lạnh nổi lên làm lay động những bông hoa nở muộn,

một cánh hoa im lặng rơi xuống, tự hồ như mang theo cả tâm tư không thể
nói ra của mình.

Sảnh lớn bày biện hết sức đơn giản, chỉ có mấy thứ đồ dùng bằng gỗ

lim. Sảnh đường cũng rất lớn, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người ta thấy
trong lòng trống trải mà sinh ra cảm giác như mình đang phải vào nơi sẽ
diễn ra dụng hình. Trong sảnh đường đốt vô số đèn nến, khiến nơi đây sáng
rực như ban ngày, dường như ngay đến sự âm hiểm trong lòng người cũng
bị chiếu rọi rõ ràng vậy.

Dạ Vô Yên không ở trong sảnh, thấy vậy Kim Tổng quản thấp giọng

nói: “Vương gia đang cứu chữa cho Vương phi, xin người chờ một lát.”

“Vương phi bị thương ở đâu?” Sắt Sắt khẽ hỏi.

Kim Tổng quản ngần ngừ sau đó mới đáp: “Có những chuyện, đợi

Vương gia tới rồi, Thứ phi tự khắc sẽ biết thôi.” Nói rồi, ông ta đứng ở cửa,
không nói thêm gì nữa.

“Tiểu thư, chuyện gì thế này? Vì sao lại bắt chúng ta?” Thanh Mai sợ

hãi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.