ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 306

Nam Tinh đều là hai kẻ có mắt như mù, thế mà cũng không nhận ra lão đại
vốn là con gái.

Sắt Sắt nghe vậy cười khẽ nói: “Ta tiều tụy lắm ư? Có lẽ là do đêm nay

chưa ngủ đấy.” Sợ bọn chúng lo lắng, Sắt Sắt không kể chuyện mình vừa bị
Tuyền Vương phế nội lực.

“Hôm nay vận may thế nào?” Sắt Sắt cố gắng cười, hỏi.

Nam Tinh xị mặt đáp: “Thua hết sạch rồi! Lão đại, cô không biết đâu,

hôm nay có mấy người ngoại quốc tới, trong đó có một người nghe nói có
kỹ thuật ném tên vào bình rượu[2] rất tuyệt. Mười phát trúng cả mười,
khiến người khác thua mất bao nhiêu, bây giờ cả sòng bạc đều không ai
dám đánh cược với hắn.”

[2] Trò chơi “đầu hồ” (ném tên vào bình rượu) là một trò chơi trong

những buổi tiệc thời xưa, chủ và khách cầm tên ném vào một chiếc bình, ai
ném trúng nhiều thì thắng, người thua bị phạt uống rượu, có một nghi lễ là
lễ bắn tên. Vào thời đó, đàn ông trưởng thành không biết bắn tên là một sự
sỉ nhục, nếu chủ nhân mời khách bắn tên, khách không thể nào chối từ.
Nhưng có những người khách quả thực không biết bắn tên, vì vậy sau này
dần dùng cách ném mũi tên vào bình để thay thế. Lâu dần mọi người dùng
cách ném mũi tên vào bình thay cho việc bắn tên, và đó đã trở thành một
trò chơi trong các buổi yến tiệc. Trò chơi này rất thịnh hành vào thời Hán
Đường, đến thời Tống thì dần dần suy tàn.

Có người nói, cách để quên đi những chuyện không vui là làm cho bản

thân mình trở nên bận rộn, bận đến mức đầu óc không còn lúc nào rảnh rỗi
mà nghĩ tới những việc không vui kia nữa.

Sắt Sắt muốn thử một lần xem sao.

“Nói gì ghê gớm vậy, ta lại muốn đi xem hắn ta có đúng như đồn đại

hay không đây!” Sắt Sắt khẽ cười đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.