ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 307

“Lão đại, lẽ nào cô biết ném tên à? Sao xưa nay không thấy cô ném bao

giờ?” Bắc Đẩu hỏi.

“Tiểu thư, cô muốn đi ném tên thật sao?” Thanh Mai cũng hỏi rất hào

hứng.

Sắt Sắt cười nhạt không đáp, nàng đứng dậy hỏi: “Nam Tinh, ngươi còn

bao nhiêu tiền?”

“Lão đại, cô muốn dùng tiền của ta ư?” Nam Tinh xót ruột hỏi ngược.

“Trên người ta chả có đồng nào, không dùng tiền của ngươi thì dùng

của ai? Bắc Đẩu nữa, đưa nốt cả ra đây.” Sắt Sắt chau mày nói.

Hai gã miễn cưỡng móc trong túi ra một ít bạc vụn, gom lại, vừa được

mười lượng. Vừa rồi ai đó nói là nợ chúng mười lượng bạc, gọi chúng lên
lấy, kết quả không phải là lấy được tiền, mà ngược lại còn bị mất tiền.

Sau đó mấy người bọn họ cùng xuống sảnh đường tầng dưới, chỉ thấy

rất nhiều người cùng tụm vào một chỗ, đang xem ném tên.

Sắt Sắt lại gần xem, chỉ thấy mấy gã đàn ông y phục rực rỡ đang túm

tụm ở đó, gã nào cũng rất cao ngạo. Có vài gã diện mạo khá kỳ dị. Đám
người này chắc chắn không phải là người Nam Nguyệt. Nhìn kỹ Sắt Sắt
còn thấy hơi quen, liền chợt nhớ ra, mấy gã này nàng đã gặp ở yến tiệc
vương tôn, là mấy gã vương tôn ngoại quốc đã bắt nạt Hoàng tử Y Mạch
Đảo là Mạc Tầm Hoan.

Sắt Sắt chẳng có chút thiện cảm nào với bọn chúng, liền chau mày,

trong lòng thầm nghĩ, bây giờ mình đã mất đi nửa phần công lực, không
nên gây sự với bọn dã man thô lỗ này, vì thế nàng liền hòa vào đám đông
không muốn lộ mặt.

Mấy gã đó đang đếm số tiền trước mặt, có vẻ rất đắc ý vênh vang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.