ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 353

Hải tặc tạm thời chưa uy hiếp Nam Nguyệt, triều đình để mặc đó không

quan tâm là điều khó trách. Nhưng Sắt Sắt cũng biết, triều đình quyết
không để bọn hải tặc tiếp tục xưng hùng xưng bá mà lấn lướt như vậy.

Thảo phạt, chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Sắt Sắt vùi mình vào làn nước ấm trong thùng tắm để xua dịu sự mệt

mỏi sau một ngày vất vả luyện võ. Nàng nhấc tay, dùng chiếc gáo gỗ đổ
nước lên đôi vai thơm tho trắng muốt, rồi đưa mắt nhìn từng giọt nước
trong veo chầm chậm chảy trên vai. Lông mi nàng bỗng rung lên, tay nàng
nhè nhẹ hướng ra ngoài thùng tắm, khẽ kéo tấm lụa trắng đang treo trên
giá.

Cửa sổ bỗng bật mở mà không có bất cứ một tiếng động nào, hai bóng

người như quỷ mị nhảy vào, một bóng áo đen nhắm vào Sắt Sắt, một bóng
người khác xô thẳng vào bình phong, ở đó đang treo quần áo của nàng.

Sắt Sắt đứng nhanh dậy, quấn chặt tấm vải trắng lên người, sau đó tung

người nhảy từ trong thùng tắm ra.

Cô gái bịt mặt xông vào trước mặt Sắt Sắt, một tay cầm đao, vốn định

chém về phía Sắt Sắt, lúc này thanh đao bị chệch mục tiêu chém thẳng vào
thùng tắm. Chỉ nghe âm thanh vỡ nứt, chiếc thùng vỡ ra, nước bắn tung tóe,
những cánh hoa chảy ào ra theo dòng nước.

Cô gái đó ngẩn người trong giây lát, quay đầu thấy Sắt Sắt đang tựa

người vào chiếc bàn điềm tĩnh, ung dung cười nhạt, đôi mắt đẹp đẽ của cô
ta nheo lại, vung đao lao vào chém tiếp.

Cô gái xông vào bình phong lật giở quần áo Sắt Sắt một lượt, không tìm

thấy thứ mình muốn, ánh mắt vụt lên những tia nhìn phức tạp, khẽ chu
miệng huýt sáo. Cô gái muốn tiếp tục chém Sắt Sắt nghe thấy vậy liền đột
nhiên thu đao lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.