ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 403

Chàng ôm nàng rất chặt, khiến Sắt Sắt không thể nào thở được. Ở gần

thế này nàng có thể ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ trên người chàng, không
giống với mùi long diên hương trên người Dạ Vô Yên, mà là một mùi thơm
thanh khiết tự nhiên, nhẹ đến mức gần như không có. Giống trúc hương, lại
giống trà hương, nhưng tất cả đều không phải.

Mùi thơm đó hòa với hơi thở ấm áp của chàng bao lấy toàn thân Sắt Sắt

khiến nàng có cảm giác rất buồn ngủ. Không biết Âu Dương Cái mua thứ
rượu đó ở đâu mà dễ say như vậy. Hơn nữa, cho dù nàng đã bị dìm trong
nước lạnh, toàn thân buốt giá, nhưng sâu trong người nàng dường như có
một đốm lửa không ngừng sưởi ấm.

Sắt Sắt vội ôm lấy cổ người đó. Giây phút ấy, nàng cảm thấy vòng tay

đó rất quen thuộc, rất yên bình. Nàng tựa sát vào vòng tay chàng, gối đầu
lên vai chàng rồi nheo mắt khẽ cười. Không biết vì sao nàng lại muốn cười,
hẳn là nàng đang say thật, hóa ra cảm giác say rượu là như thế này sao.

Mạc Tầm Hoan vốn đã xông ra, nhưng khi nhìn thấy bóng áo trắng đó,

bước chân hắn đột nhiên khựng lại, lúc thấy Sắt Sắt được bình an, hắn mới
khẽ thở phào nhẹ nhõm.

“Ôi chao, Giang công tử không sao chứ? Trời ơi, vừa rồi nguy hiểm

quá, nếu Giang công tử rơi xuống, chắc chắn là táng thân dưới biển rồi,
may mà vị công tử này đã cứu. Giang công tử, huynh phải cảm tạ vị công
tử này cẩn thận đấy.” Âu Dương Cái cười tủm tỉm nói.

Lúc đó, xem ra trên thuyền chỉ có hắn là người vui nhất.

Vốn dĩ hắn đã sắp xếp để hai người cùng hợp tấu, vì thế mới cố ý đưa

mặt nạ bươm bướm cho hai người. Không ngờ Lầu chủ không chịu, phất áo
bỏ đi, khiến hắn bị một phen cuống quýt.

May mà ông trời có mắt, để trận gió lốc này nổi lên. Gió lốc đến thật là

đúng lúc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.