ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 450

nàng. Và một khi nàng chạm vào kiếm của hắn, hắn sẽ từ từ hút cạn toàn bộ
nội lực của nàng, sau đó sẽ xuyên kiếm qua ngực trái của nàng mà nhẹ
nhàng kết liễu đời nàng.

Thế nhưng, hắn sai rồi. Bởi hắn đã bỏ một người. Hắn tưởng gã bạch y

công tử đang thưởng rượu trên chiếc thuyền trắng kia sẽ không ra tay.

Bạch y công tử đó đột nhiên lật nhào chiếc bàn trước mặt, khi Sắt Sắt

nhảy từ thuyền lên, chàng cũng đồng thời bay tới. Động tác chàng bay qua
mặt biển thanh nhàn như đi dạo mát trong vườn nhà, bạch y phấp phới như
mây trắng bay qua đỉnh núi, như ánh trăng dịu dàng ở tít tận trên cao.

Trong chớp mắt, chàng đã đáp xuống tường thành. Người chưa tới, tay

áo trắng đã quét qua, như cánh buồn trắng no gió, nhưng khí thế cực kỳ sắc
bén đánh thẳng vào trường kiếm của Tây Môn Lâu. Dưới sự công kích của
luồng nội lực lớn đó, kiếm của Tây Môn Lâu liền chệch đi.

Trong khoảnh khắc hắn thấy bạch y công tử và Sắt Sắt nhảy lên, liền lập

tức cảm thấy được hơi thở của cái chết. Hôm nay hắn phải chết sao? Hắn
ngửa cổ cười cuồng nộ, trong đôi mắt đỏ vằn lên một tia lạnh lùng tàn độc.
Vậy cũng được, cho dù phải chết, hắn cũng phải tìm bạn đi cùng. Hắn
không tránh nữa, trường kiếm vẫn đâm thẳng về phía Sắt Sắt. Nhưng hắn
không được như ý.

Hắn bỗng thấy trong đôi mắt trong veo của Sắt Sắt leo lên một tia nhìn

bi thương. Thân hình nàng đột nhiên bay lên, bằng một động tác người
thường không thể nào làm được, nàng nhanh chóng tránh được thế kiếm
của hắn, còn loan đao của nàng nhanh như chớp giật đâm xuyên từ sau lưng
hắn lại.

Cùng lúc đó, trước ngực hắn cũng bị luồng nội lực manh như sóng biển

của bạch y công tử đánh tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.