ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 452

hải tặc của Sắt Sắt và đội thuyền của Minh Xuân Thủy. Dày đến mức một
giọt nước cũng không lọt qua.

Sắt Sắt đứng trên thuyền, bàng hoàng, nhìn về phái những chiếc thuyền

vừa đột ngột xuất hiện. Đó là đội quân của ai? Nàng ngẩng đầu quan sát,
chờ đến khi nhìn rõ người đứng đầu rồi, Sắt Sắt chỉ cảm thấy biển trời phút
chốc đen sẫm lại. Cố nén sự kinh hãi trong lòng, Sắt Sắt lại ngước mắt nhìn
thêm một lần nữa.

Nếu lần đầu Minh Xuân Thủy xuất hiện khiến nàng vui mừng thì lần

này, sự xuất hiện của người đó khiến nàng lại vô cùng đau đớn. Vì đứng
đầu trên soái thuyền có một bóng người thân quen với nàng hơn ai hết –
cha nàng, Định An Hầu, Giang Nhạn.

Thực ra nàng không nên cảm thấy ngạc nhiên mới phải. Năm xưa, cha

nàng khi thu phục đám hải tặc đã từng quyết chiến với mẹ nàng, rồi khiến
mẹ nàng khâm phục ái mộ. Bây giờ, ông lại một lần nữa đích thân nghênh
trận, mục đích vẫn là tới để thu phục hải tặc sao? Nàng chẳng qua mới chỉ
làm kẻ cầm đầu hải tặc có một ngày, vậy mà đã bị cha nàng tới thu phục?

Trên chiếc thuyền, Giang Nhạn khẽ nheo mắt, nhìn bóng áo đỏ dát vàng

phía trước.

Tấm chiến giáp đó đối với ông đã từng có một thời kỹ vô cùng quen

thuộc. Trên mũ trụ có tạc hình phượng hoàng tung cánh, trên hai vai là hai
đám mây lành.

Bộ chiến giáp lại một lần nữa xuất hiện, nhưng bóng hình mảnh mai đã

từng khoác bộ chiến giáp này năm xưa đã không bao giờ còn xuất hiện
trước mặt ông nữa. Giây phút này bao nhiêu hồi ức chân thực, đẹp đẽ và
đau đớn nhất của ông bỗng như nước lũ tràn về.

Chuyện cũ cứ cuộn lên trong lòng, khiến ông không dừng được khẽ run

lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.