ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 469

“Chúng ta sẽ không chết chìm trên biển chứ?” Sắt Sắt khẽ cười hỏi.

“Không đâu, chiếc thuyền này tuy không lớn, nhưng khung thuyền cực

kỳ vững chãi, gió bão bình thường không làm gì được nó đâu. Chỉ cần
thuyền không nứt, sẽ không thể bị chìm.” Chàng ung dung nói, thần sắc
như Thái Sơn dù có áp đỉnh cũng không hề biến sắc. Thực ra, chàng chỉ
muốn Sắt Sắt đừng nên quá lo lắng, gió bão lớn thế này, chàng thực cũng
chưa từng gặp phải.

Lời nói của chàng khiến trái tim Sắt Sắt lập tức bình tĩnh trở lại. Dường

như chỉ cần có chàng ở bên đối với nàng chẳng có gì là nguy hiểm.

Biển lớn cuộn lên từng cơn sóng dữ, Sắt Sắt có cảm giác chiếc thuyền

như bị dựng đứng lên vậy, có lúc mũi thuyền cắm xuống, đuôi thuyền dốc
lên lúc thì đuôi thuyền cắm xuống, mũi thuyền dốc lên. Chiếc thuyền chòng
chành khiến Sắt Sắt lảo đảo ngã vào lòng Minh Xuân Thủy. Minh Xuân
Thủy phút chốc cứng đờ người, chàn khẽ cau mày ôm lấy eo thon của Sắt
Sắt, nhẹ đặt nàng nằm xuống người, thấp giọng nói: “Nàng nằm đây đừng
động đậy, ta ra ngoài xem sao.”

Minh Xuân Thủy vừa ra ngoài, chiếc thuyền quả nhiên vững hơn trước,

có lẽ chàng dùng nội lực khống chế thân thuyền. Sắt Sắt nhìn qua tấm rèm
bị gió cuốn lên, thấy thân hình rắn rỏi của Minh Xuân Thủy như đóng chặt
xuống sàn thuyền.

Tay trái chàng giữ chèo, tay phải kéo dây thừng, một đầu dây thừng

buộc vào cánh buồm, chốc lát chàng lại chuyển buồm theo hướng gió. Mấy
thủy thủ sau lưng chàng không ngừng giữ vững tay chèo.

Thuyền nhỏ như chiếc lá chìm nổi giữa biển cả mênh mông, chốc lát lại

cưỡi lên một con sóng, chốc lát lại lao mình xuống một khe sóng sâu.

Chàng dường như không hề coi gió bão vào đâu, hoặc giả chàng là

người thích những thách thức. Chàng lúc này khiến Sắt Sắt đột ngột nảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.