ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 476

đẩy vòng tay trước mặt ra, nhưng đồng thời cũng cảm nhận được tiếng tim
đập trầm ổn có lực dưới bàn tay mình. Ngón tay thon thả của nàng liền run
lên bần bật. Điều khiến nàng hoảng hốt hơn cả là từng cơn đau dồn dập ở
nàng sườn truyền tới khiến nàng không thể dùng được chút sức lực nào.

Sắt Sắt thở một hơi nặng nề, đang định dịch người ra, đột nhiên cảm

thấy bàn tay lớn dưới eo khẽ động, trước mặt một bóng đen khẽ vụt qua, bộ
ngực ấm áp đó đã đè lên phía trên nàng.

“A!” Nàng kinh hãi kêu lên, nhưng vì yếu ớt nên thanh âm đó nhỏ như

tiếng nói mê.

Bên cánh mũi là một mùi hương nhàn nhạt như trà mà không phải trà,

như trúc mà không phải trúc đưa tới.

Mùi hương này nàng vốn vô cùng quen thuộc, đó là mùi trên người

Minh Xuân Thủy.

“Minh Xuân Thủy, huynh làm cái gì vậy?” Đầu óc hỗn loạn của Sắt Sắt

đột nhiên bình tĩnh lại, giây phút đó nàng cũng đồng thời nhớ lại hình ảnh
hai người cùng chèo chống trên thuyền lúc trước.

Nàng ngước mắt, trước mặt là một khoảng tối om, nàng không nhìn rõ

bộ dạng và thần tình của chàng, nhưng có thể cảm nhận được trong ánh mắt
sâu thẳm của chàng đang rực cháy.

Lúc nàng vừa tỉnh dậy, chàng đã dậy rồi. Khi ngón tay thon thả của

nàng vuốt ve trên mặt chàng, đánh vào ngực chàng một cách vô lực, khi
nàng khẽ dịch người, không cẩn thận chạm tới da thịt chàng. Trong lòng
chàng, ý xuân cùng lúc cuồn cuộn trào dâng. Có lẽ đó là di chứng sau lần
giải mị dược cho nàng? Hoặc giả thân thể chàng thành thật hơn trái tim
chàng rất nhiều, vì thế nó nhớ rất rõ những đường nét đẹp đẽ của cơ thể
nàng. Rồi không cầm lòng được mà đè nàng xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.