ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 501

Dưới ánh trăng mờ tình cảnh hai người cùng cưỡi một con ngựa như

chọc vào mắt Dạ Vô Yên, đôi môi mỏng của hắn mím lại, đôi mắt đen lộ ra
cái nhìn thất vọng khó nói nên lời. Rồi đó, chỉ trong khoảnh khắc, tia thất
vọng đã tan chảy trong đôi mắt đen sâu thẳm, như sao băng biến mất trên
bầu trời đêm.

“Hách Liên Hoàng tử đi chậm thôi, có vị cố nhân cũng muốn về cùng

ngài đó.” Dạ Vô Yên nhếch khóe miệng, nở nụ cười lạnh lẽo.

Hắn khẽ vẫy tay, một con tiểu hồng mã phía trên chở một cô gái áo đỏ

chạy lại trước mặt họ.

Cô gái đó chính là Y Doanh Hương. Lúc này, nàng ta không còn trang

điểm như Vương phi nữa, mà mặc bộ đồ đỏ thẫm cưỡi trên lưng ngựa, mái
tóc để xõa tết thành một bím tóc xinh xinh. Hiển nhiên đó là cách ăn mặc
của thiếu nữ Bắc Lỗ Quốc.

Sắt Sắt vừa nhìn thấy nàng ta, liền nhớ lại hôm đó nàng ta đã khổ sở cầu

xin nàng đừng ở bên Phong Noãn thế nào. Lúc đó nàng giận nàng ta hãm
hại mình, không chịu đồng ý. Lúc này thấy nàng ta vẫn tiều tụy như một
bông hoa héo, trên khuôn mặt đẹp như ngọc nhưng trắng bệch, đôi mắt lạnh
lùng đen láy bị phủ một làn sương. Vừa thấy nàng và Phong Noãn cùng
cưỡi trên một ngựa, lớp sương trong mắt Y Doanh Hương đã biến thành
những giọt lệ long lanh dường như lúc nào cũng có thể tuôn trào.

Ánh mắt nàng ta nhìn vào Phong Noãn và Sắt Sắt, cực kỳ ai oán bi

thương.

Vì sao lần nào gặp Y Doanh Hương, nàng cũng đang lằng nhằng với

Phong Noãn? Lúc này nàng và Phong Noãn cùng cưỡi một ngựa, trong mắt
Y Doanh Hương không biết đã biến thành chuyện gì? Sắt Sắt than thầm, Y
Doanh Hương chẳng qua cũng chỉ là một cô gái đáng thương không có
được tình yêu, có lẽ đừng nên làm nàng ta bị kích động thêm nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.