ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 520

khiết, bốn phần dịu dàng diễm lệ. Bước đi của nàng ta nhẹ nhàng, từng
bước từng bước, dưới gót chân như có hoa sen nở.

Sắt Sắt nhìn liếc sang Dạ Vô Yên, thấy ánh mắt hắn dán chặt vào cô gái

đang đi tới này, ánh nhìn trầm lắng mà dịu dàng. Xem ra, cô gái này chính
là Tế Tư rồi, nếu không, Dạ Vô Yên quyết không nhìn ngắm nàng như vậy.
Vị Tế Tư này quả nhiên nhan sắc khuynh thành, cả con người như được
đẽo bằng băng tuyết, khí chất lạnh lùng, thần thái phiêu diêu như thần thiên
thoát lạc, cực kỳ phù hợp với danh xưng nữ thần ánh trăng mà con dân Bắc
Lỗ Quốc xưng tụng.

Y Lãnh Tuyết chầm chậm bước tới phía trước đài tế, thắp sáng từng

ngọn nến trong lò hương, hai tay chắp lại, bắt đầu đọc chú ngữ. Thanh âm
thấp nhẹ dịu dàng vang lên xa biến ảo bay bổng trên thảo nguyên, như
mộng huyễn.

Mọi người đều ngưng thần lắng nghe, đại khái đều không hiểu, chỉ có

điều khuôn mặt ai cũng rất thành khẩn nghiêm trang. Nhưng có một người
tâm trí không để chút nào vòa việc tế trời hành lễ này, đó là đại ca Hách
Liên Bá Thiên của Phong Noãn.

Sắt Sắt vốn không định nhìn Phong Noãn, nàng chỉ muốn nhìn xem, liệu

có phải hắn cũng hết sức sùng bái nữ Tế Tư này như những người dân khác
trên thảo nguyên không? Nhưng nàng thấy trên khuôn mặt anh tuấn lạnh
lùng của Phong Noãn chỉ là thần sắc rất thờ ơ, không hiểu hắn đang nghĩ
gì?

Rồi đó, nàng nhìn thấy ánh mắt Hách Liên Bá Thiên đang nhìn về phía

vị Tế Tư nhan sắc khuynh thành. Ánh mắt hắn như thợ săn vừa nhìn thấy
con mồi, đôi mắt đen toát ra ánh nhìn nóng bỏng mà si mê. Xem ra Y
Doanh Hương không hề nói sai, trên thảo nguyên biết bao nhiêu nam tử
đều ái mộ phong tư của Y Lãnh Tuyết. Ngay đến Hách Liên Bá Thiên
dường như cũng cực kỳ si mê nàng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.