ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 637

Sắt Sắt nhếch môi, không nhịn được bật cười thành tiếng, cặp đôi này

đúng thật là oan gia.

Đúng lúc này, Sắt Sắt đột nhiên nghe tiếng tiêu bay bổng dÂu Dương

truyền lại trong màn đêm. Tiếng tiêu da diết, khúc nhạc quyến luyến, Sắt
Sắt liền biết đó chính là khúc “Phượng cầu Hoàng”.

Đám người đang náo nhiệt lập tức chìm trong thinh lặng, chỉ thấy mọi

người đều tự lui ra, Minh Xuân Thủy đang cầm ngọc tiêu thổi, cổ tay chàng
có treo một quả tú cầu màu đỏ rực rỡ. Chàng đang chầm chậm bước tới.

“Lầu chủ cũng tới rồi, Lầu chủ chưa bao giờ tham gia cả, lẽ nào…” Một

cô nương đứng cạnh vừa khẽ nói, vừa đưa ánh mắt về phía Sắt Sắt.

“Phải đó, Lầu chủ muốn vị cô nương này làm thê tử suốt đời của người

thật sao?!” Một cô gái khác nói cực kỳ u oán, đôi mắt đen láy ánh lên cái
nhìn ngưỡng mộ.

Bọn họ vốn cho rằng Minh Xuân Thủy chỉ có tình cảm nhất thời với Sắt

Sắt, nhưng nếu trong buổi lễ hội đốt lửa hôm nay người quyết định ném tú
cầu, có nghĩa là sẽ muốn làm thê tử suốt đời. Côn Luân Nô bọn họ suốt đời
chỉ có hai người, một khi đã định tình vào ngày lễ hội đốt lửa, có nghĩa là
sẽ nắm tay nhau đến đầu bạc răng long, sinh tử không rời, bên nhau suốt
kiếp. Cả đời sẽ không bao giờ chia lìa.

Sắt Sắt đứng đó, nghe những người xung quanh nhắc đến những từ: suốt

đời suốt kiếp chỉ có hai người, nàng thực sự ngây người, ánh mắt chăm chú
nhìn Minh Xuân Thủy đang chầm chậm bước tới. Hôm nay chàng không
còn mặc áo trắng nữa, mà mặc chiếc áo hoa màu đỏ rực rỡ, vạt áo nơi ống
tay thêu từng đóa mặc liên nở rộ. Gió đêm thổi tới cuốn tung đóa mặc liên
ở vạt áo chàng lên, mặc liên lạnh lùng dập dờn không ngớt, chân thực đến
nỗi dường như có thể ngửi thấy hương hoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.