ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 688

“Được, ta đồng ý với huynh!” Nàng sẽ đi cứu người con gái đó. Khi còn

là Tiêm Tiêm công tử, nàng cũng từng trượng nghĩa cứu người không ít.
Phong Noãn, Nam Tinh, Bắc Đẩu, đều là do nàng cứu. Đối với người lạ,
những người không hề quen biết, nàng còn có thể cứu giúp, huống nữa,
người lần này phải cứu, lại là ý trung nhân của chàng. Mà chàng, lại đã mở
lời cầu xin nàng, sao nàng có thể khoanh tay đứng nhìn được?

Thế nhưng, vì sao trong đáy lòng, lại cay đắng đến nhường này! So với

tâm trạng cứu người trước đây, hoàn toàn khác biệt.

“Đi thôi!”, nàng quay đầu nhìn về phía Minh Xuân Thuỷ nở nụ cười

nhạt. Dường như, nàng thực sự không thèm quan tâm.

Gian nhà trang nhã ấy tên là “Khinh Yên Uyển”

Sắt Sắt được Tiểu Thoa dìu, chậm rãi tiến vào bên trong. Nàng từng

nhiều lần đi qua gian nhà này, cũng từng hi vọng có thể dạo một vòng trong
đó, nhưng không ngờ lúc đạt được nguyện vọng, lại là trong tình cảnh thế
này. Chuyện đời sao mà khó đoán!

Trong vườn, nhất định trồng rất nhiều loài hoa cỏ quý giá, bởi không khí

sực nức mùi thơm. Đi qua hành lang, bước lên bậc thềm, qua chỗ rẽ, liền
nghe thấy tiếng thị nữ nhỏ nhẹ thi lễ, sau đó là tiếng leng keng của rèm
thuỷ tinh.

Không còn thấy gió lạnh ban đêm, trên người chợt ấm áp, Sắt Sắt biết

mình đã vào trong một gian tẩm cư. Trong phòng, mùi thuốc nồng nồng và
mùi xông hương nhè nhẹ hoà vào nhau, có cảm giác tĩnh mịch mà thanh
nhã.

Vân Khinh Cuồng đang ngồi trước bàn bốc thuốc, mình mặc áo xám,

lúc này đã bị các loại nước thuốc vấy lên trông chẳng ra làm sao, tựa như là
mở phường nhuộm. Hắn trông thấy Sắt Sắt được Tiểu Thoa dìu vào, lập tức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.