ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 700

Tỳ, hơn nữa là thiên kim của tộc trưởng Ô Mặc tộc. Tộc trưởng chính là
ông ngoại chàng, ông đem toàn bộ Ô Mặc tộc giao vào tay chàng, bảo
chàng đem lại tương lai hoà bình yên ổn cho Ô Mặc tộc.

Bọn họ đi mở đất ở vùng thâm sơn trong Miên Vân Sơn, mở ra một

chốn đào nguyên thuộc về Côn Luân Nô. Còn người con gái kia, vẫn như
tiên tử, không hề coi tình cảm của chàng vào đâu, nhưng nàng bỗng nhiên
gặp nạn, chàng sao có thể bỏ mặc? Sao có thể để mặc nàng sống mà như
chết?

Minh Xuân Thuỷ ôm Sắt Sắt, khẽ nói bên tai nàng: “Sắt Sắt, nàng tốt

bụng như vậy, nếu là nàng, cũng nhất định cũng không bỏ mặc cho cô ấy
chết, phải không?”

Cảnh ngộ của chàng, chàng chưa từng kể cho người khác, đến cả Tứ đại

công tử thủ hạ của chàng cũng không hề hay biết. Bởi lẽ đó là quá khứ sỉ
nhục nhất trong lòng chàng, chàng vẫn luôn chôn chặt trong đáy lòng.
Ngay cả đối với Sắt Sắt, chàng cũng luôn cảm thấy khó có thể mở lời. Đêm
nay, cuối cùng chàng đã lấy hết dũng khí, thẳng thắn nói với nàng, bởi
chàng sợ nếu chàng không nói ra, nàng sẽ mãi mãi không bao giờ tỉnh lại.

Minh Xuân Thuỷ thấy Sắt Sắt vẫn trắng bệch như cũ, gương mặt không

có chút gì thay đổi, trái tim chàng đau đớn như có ngàn vạn mũi dao đâm.
Trong hôn mê, nàng sao có thể nghe thấy những lời chàng nói?

Chàng ôm lấy nàng, dịu dàng gọi tên nàng, hết lần này đến lần khác.

Hàng mi của Sắt Sắt khẽ chớp, hai hàng lệ lăn dài trên khoé mắt.

Minh Xuân Thuỷ kinh ngạc nhìn hai hàng lệ của nàng tuôn xuống, trong

khoảnh khắc không khỏi thấy sững sờ.

Chú giải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.