ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 714

ngày tháng này e rằng sẽ náo nhiệt lắm đây. Có điều, nàng muốn tĩnh tâm
luyện võ, không hơi đâu mà bồi tiếp cô ta giở trò được. Nàng muốn rời
khỏi Xuân Thủy Lầu, Minh Xuân Thủy không cho. Nàng đành lùi một
bước, đề nghị muốn dọn ra ở căn nhà trong thôn, nhưng Minh Xuân Thủy
vẫn một mực không đồng ý. Giờ thì tốt rồi, người con gái này đã đến, chắc
rốt cuộc thì nàng có thể rời khỏi đây rồi?

“Minh Lầu chủ, ta muốn dọn vào ở trong thôn.” Nàng ngước mắt lạnh

nhạt nói.

Đôi mắt đen của Minh Xuân Thủy khẽ nheo lại, trầm giọng đáp: “Ta

không cho phép! Giang Sắt Sắt, tốt nhất là nàng nên từ bỏ ý định này đi.”

Sắt Sắt không ngờ Minh Xuân Thủy vẫn kiên quyết từ chối như thế,

không khỏi thầm cười khổ.

Ráng trời dần ngả về đêm, đến lúc dùng cơm tối, một thị nữ đến bày

thức ăn. Liên Tâm thấy thế cũng chạy qua giúp. Thế nhưng, trước đây nàng
ta chưa từng làm những việc như thế bao giờ, tay chân không thể xem là
nhanh nhẹn. Đợi đến lúc ăn cơm, nàng ta lại một mực đòi đứng đó chia
phần thức ăn.

Sắt Sắt bị mù, trước nay đều do Tiểu Thoa chia thức ăn cho, Liên Tâm

cứ cố ý đứng bên cạnh Sắt Sắt, chia thức ăn cho nàng, Sắt Sắt chỉ cười
nhạt, không nói gì. Nàng vốn mắt mù, không cẩn thận giơ đũa, chạm vào
đũa của Liên Tâm, thức ăn liền rơi xuống, chắc là rơi vào tay Liên Tâm,
nên thoáng nghe thấy tiếng kêu khe khẽ của nàng ta.

Minh Xuân Thủy thấy thế, chau mày nói: “Liên Tâm, nàng ngồi xuống

ăn cơm đi!”

Liên Tâm sững người, nắm lấy ngón tay bị bỏng, tươi cười đáp: “Liên

Tâm cảm ơn Lầu chủ, Liên Tâm không dám.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.