ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 728

Vân Khinh Cuồng liếc nhìn Sắt Sắt đứng bên cạnh Tiểu Thoa một cái,

lấy tay ôm ngực, thở dài đáp: “Bị thương ở đây này.”

Tiểu Thoa thất kinh, sợ trắng bệch cả mặt, “Lầu chủ không sao chứ?”

Vân Khinh Cuồng nháy nháy mắt, “Vậy thì phải xem việc chăm sóc có

chu đáo hay không. Ta về trước để bốc thuốc đây, mọi người chăm sóc Lầu
chủ cẩn thận.” Nói đoạn, hắn hướng về phía Sắt Sắt thi lễ rồi lui ra.

Sắt Sắt im lặng đứng trong phòng, những lời của Vân Khinh Cuồng,

nàng hoàn toàn không dám tin. Gã điên họ Vân này hành sự bao giờ cũng
khiến người khác khó mà quên được. Có điều chuyện ngày hôm nay, không
cho phép nàng không tin.

Bởi lẽ, nàng đứng bên giường, rõ ràng cách Minh Xuân Thủy rất gần,

nhưng chỉ có thể cảm nhận được hơi thở yếu ớt của chàng. Nếu là ngày
thường, trừ phi chàng nín thở để cố ý che giấu sự có mặt của mình, bằng
không Sắt Sắt đều có thể cảm thấy được khí thế tỏa ra từ trên người chàng,
hoặc ôn nhã, hoặc sắc bén, hoặc bá đạo. Hoặc giả nàng sẽ cảm thấy ánh
mắt chàng đang chăm chú nhìn nàng. Nhưng lúc này, nàng chẳng cảm thấy
gì hết, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng của chàng, hiển nhiên,
chàng đang trong trạng thái hôn mê.

Chàng hình như bị thương thật. Gương mặt Sắt Sắt dần cắt không còn

giọt máu, trái tim không ngừng đập loạn lên. Trái tim nàng chẳng phải đã
lạnh nhạt từ lâu rồi sao, vì cớ gì sự an nguy của chàng vẫn có thể lay động
tâm trí nàng đến vậy? Hóa ra, khi đã rơi xuống vũng bùn tình ái, chẳng dễ
gì mà thoát ra được.

Nàng đứng bên giường, ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người

chàng, mùi hương ấy chưa hề vì xa cách lâu ngày mà trở nên có chút gì lạ
lẫm. Vốn dĩ, nàng có mấy lời muốn hỏi chàng, chẳng ngờ, đợi đến hơn một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.