ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 753

nàng mới chỉ giống như một kẻ ở tù, còn giờ đây, nàng đã thực sự trở thành
tù nhân rồi.

Nằm trong bóng tối rất lâu, Trụy Tử mới mang thuốc giải tới, bón cho

Sắt Sắt uống. Ngồi bên mép giường, nàng ta khẽ than thở: “Tấm lòng của
Lầu chủ, phu nhân vẫn chưa nhìn thấy rõ sao?”

Sắt Sắt nghe thấy thế, mặt vẫn lạnh lẽo vô hồn. Lúc này, nàng không

muốn gặp lại chàng, thậm chí cũng chẳng muốn nghe những lời liên quan
đến chàng nữa, liền lạnh nhạt hỏi: “Trụy Tử, căn phòng này bày biện thế
nào?”

Trụy Tử không ngờ Sắt Sắt đột ngột chuyển chủ đề, ngẩn ra một lát, rồi

nói: “Có một chiếc giường lớn, một chiếc bàn gỗ sơn đỏ dựa vào tường
phía Nam, trên bàn bày sách và giấy nghiên bút mực, còn có một bình hoa.
Tường phía Bắc có kê một cái tủ…” Trụy Tử tỉ mỉ nói rõ cách bày biện
trong phòng cho Sắt Sắt nghe một lượt.

Sắt Sắt khẽ gật đầu, trong phòng bày biện cực kì đơn giản, nhưng phù

hợp cho một người mù như nàng sinh sống. Nằm trên giường chừng một
tuần trà, độc hoa trên người dần được giải trừ, thân thể nàng cuối cùng đã
có thể cử động được. Sắt Sắt bám vào thành giường, chầm chậm ngồi dậy.

“Chỗ này vốn là chỗ nào?” Sắt Sắt nhẹ nhàng hỏi.

“Đây là nơi Lầu chủ xử lý công việc.” Trụy Tử khẽ đáp.

Sắt Sắt đứng dậy đi chầm chậm tới bức tường phía Nam, cảm thấy cơn

gió lạnh ùa vào qua cả sổ, thổi bay tà áo xanh của nàng, thi thoảng còn có
hơi mây thấm lạnh đưa vào.

Hiển nhiên đây là một khung cửa sổ, trong lòng Sắt Sắt mừng rỡ, giơ

tay ra sờ thử, liền phát hiện ra cửa sổ này được đẽo từ đá, song cửa sổ lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.