ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 754

chừng bốn thước xếp thành hai hàng trên dưới, rất nhỏ, xem ra không thể
nhảy từ cửa sổ này ra ngoài được.

Sắt Sắt đứng lặng bên cửa sổ, cảm nhận hơi lạnh trong cơn gió nhẹ lướt

qua khuôn mặt, không biết cứ đứng lặng thế bao lâu, bỗng nghe thấy Trụy
Tử và các thị nữ sau lưng khẽ lên tiếng hành lễ: “Lầu chủ!”

Tiếng bước chân quen thuộc chậm rãi bước vào, chỉ nghe thấy giọng nói

lạnh lùng của Minh Xuân Thủy không mang chút tình cảm: “Các ngươi lui
hết xuống đi.”

Sắt Sắt nhanh nhẹn quay người, cho dù không nhìn thấy chàng, nhưng

vẫn cứ nhìn về phía chàng mà cười lạnh. Ống tay áo nàng khẽ phất lên, ám
khí trong đó liền bay thẳng về phía Minh Xuân Thủy.

Đôi mắt phượng của Minh Xuân Thủy ngưng thần, trong đáy mắt đầy

vẻ u buồn.

Mặc dù Sắt Sắt đã mù, nhưng ám khí bắn ra vẫn rất chuẩn, mặc dù

không nhận rõ được huyệt vị, nhưng đều nhằm vào chỗ yếu hại trên cơ thể
chàng mà phóng tới. Chàng không dám coi thường, phất tay áo một cái,
ống tay áo rộng xòe ra, ngăn trở đám ám khí đang đà bay tới, tay còn lại
cũng không nhàn rỗi, thu hết những ám khí được bắn ở góc độ hiểm hóc kia
vào cả trong lòng bàn tay.

Sau lượt ám khí đầu tiên, nghe tiếng gió, Sắt Sắt liền biết rằng số ám khí

đó đều đã trượt cả. Nàng cười lạnh, giơ tay vớ lấy chiếc bình hoa trên bàn
bên cửa sổ, ném về phía trước.

Đôi mắt đen của Minh Xuân Thủy ngày càng trở nên u ám, khóe môi

khẽ mỉm cười. Những thứ có thể tránh được chàng đều tránh cho bằng hết,
có thể đón đỡ, chàng đều đón lấy cả. Chàng không hề bị thương, lặng lẽ
đứng bên cửa phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.