ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 756

Bên môi Sắt Sắt nở một nụ cười lạnh đáp: “Không nghe!” Dù chàng

thực sự có nỗi khổ, nàng cũng không định nghe. Trong trận chiến tình yêu
này, chẳng nghi ngờ gì nữa, nàng là kẻ thua cuộc, nàng không muốn nếm
trải hương vị của trái tim tan vỡ thêm lần nữa.

“Minh Xuân Thủy, bất kể đứa trẻ đó có phải của huynh hay không, ta

đều không quan tâm. Bởi vì ta đã không còn quan tâm đến huynh nữa rồi.
Huynh muốn sinh con với ai thì tùy huynh. Giờ ta chỉ quan tâm tới tự do
của ta, bao giờ huynh mới thả ta ra chứ?” Sắt Sắt thu chiêu, lặng lẽ đứng
bên giường, lạnh lùng hỏi.

Tiếng nói của nàng bình tĩnh đến lạ thường, hơn nữa lại lạnh nhạt, trong

lời nói mang ý vị cực kì bình thản. Hiển nhiên, nàng quyết không phải vì
nóng giận mà nói ra những lời này.

Minh Xuân Thủy nghe thế, gần như đứng không vững, chàng sao có thể

chịu nổi việc nàng không quan tâm đến chàng nữa?

Câu nói đó của Sắt Sắt hoàn toàn làm mất đi sự bình tĩnh của Minh

Xuân Thủy, trong đôi mắt phượng thâm sâu, bỗng chốc mây mù giăng kín.
Chàng bước dài lên phía trước một bước, giơ tay ôm lấy eo Sắt Sắt, động
tác cực nhanh, khiến Sắt Sắt hoàn toàn không kịp phản ứng.

“Nhưng mà, ta chỉ muốn sinh con với nàng thôi.” Tiếng nói của chàng

khẽ vang lên bên tai nàng, nghe lành lạnh, trong âm điệu không có lấy một
chút dịu dàng. Trong đáy mắt đen như mực cũng chỉ toàn là băng giá.

Chàng giơ tay cởi hết áo ngoài xuống đất. Chàng ôm lấy Sắt Sắt, quay

mình lên giường, một bàn tay lớn cố định hai tay Sắt Sắt lên đỉnh đầu. Tay
kia vung một cái, y phục trên người Sắt Sắt đã biến thành vải vụn.

“Minh Xuân Thủy, huynh định làm gì?” Mãi đến lúc này, Sắt Sắt mới

hiểu, trận chiến giằng co vừa rồi chẳng qua là chàng đang nhường nàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.