ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 757

còn lúc này, bản thân nàng bị chàng đè xuống, thậm chí chẳng thể nào nhúc
nhích.

Minh Xuân Thủy cúi xuống, mặt nạ đã gỡ ra từ lúc nào, trên gương mặt

tuấn tú phi phàm chỉ toàn một vẻ lạnh lùng. Nghe thấy những lời của Sắt
Sắt, ánh mắt chàng hơi ngưng lại, thế nhưng, chàng vẫn không ngừng cử
động.

Mấy năm nay chàng tung hoành trong thiên hạ, bất luận làm gì, từng

bước đều phải suy tính kỹ càng rồi mới tiến hành, thế mà từ khi gặp nàng,
tình cảm của chàng đã không còn nằm trong sự khống chế của bản thân.
Người con gái trước mắt lúc nào cũng có thể dễ dàng khiến chàng phát điên
lên được.

Sự bình tĩnh của nàng, sự lạnh lùng của nàng khiến chàng cảm thấy, từ

trước đến nay, nàng cứ như một làn gió trên tay chàng, cảm nhận được mà
không nắm giữ được, vốn dĩ không phải là thứ mà trái tim chàng có thể tính
toán.

Thời khắc này, chàng mới phát hiện ra, chẳng thà khiến nàng hận chàng,

còn hơn là nàng chẳng thèm để ý tới chàng.

Chàng cúi xuống, đôi môi mỏng không ngừng hôn tới tấp, ban đầu còn

nhẹ, dần dần hôn thật sâu, từ đôi môi mỏng của nàng, hôn đến khuôn ngực
mềm mại của nàng. Đồng thời, bàn tay đỡ lấy chiếc eo thon của nàng, rướn
người một cái, đem tất cả dục vọng và tình yêu trao hết cho nàng.

Một cơn đau ập đến, Sắt Sắt nghiến răng, chỉ muốn cắn nát đôi môi

mình.

Chàng dừng động tác lại, kìm nén bản thân mình, trầm giọng nói: “Nói

rằng nàng muốn ta đi!”

Cầu mà không được, thì phải cướp lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.