ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 804

một đường từ dưới tay áo, tựa như đóa sen trắng trên mặt nước, vỗ về phía
trước ngực Dạ Vô Yên. Dạ Vô Yên giơ tay, chưởng phong mang theo khí
thế sắc bén, đỡ lấy một chưởng của Sắt Sắt.

Lúc song chưởng chạm nhau, ánh mắt Sắc Sắc vượt lên hai bàn tay đang

chạm vào nhau đó, ngước thấy khuôn mặt không đổi sắc và màn sương u
ám trong mắt chàng, lòng nàng như cắt qua một mảnh băng lạnh lẽo.

Bọn họ không phải là lần đầu tiên quyết đấu, ở Xuân Thủy Lầu, có đêm

nào nàng không cùng chàng đấu hăng một trận? Có điều, chàng đều
nhường nhịn nàng, mà cùng nàng đùa giỡn. Hôm nay, mặc dù nàng biết
chàng vẫn chưa dùng toàn lực, nhưng chiêu nào cũng hiểm hóc, hiển nhiên
không có ý đùa. Hẳn chàng muốn thắng được nàng trong khoảng thời gian
ngắn nhất, để cứu lấy Y Lãnh Tuyết.

Sắt Sắt khẽ nở nụ cười thê thảm.

Hai người đang đấu hăng, chợt nghe “rắc” một tiếng, Sắt Sắt sững lại,

quay đầu nhìn qua, chỉ thấy cành mai đó không chịu nổi thân hình đu đưa
của Y Lãnh Tuyết nữa, sắp sửa gãy xuống. Sắt Sắt đứng khá gần cây mai,
nàng nheo mắt, nhón gót nhảy về phía đó, đồng thời loan đao quấn quanh
eo đã vung ra, hướng về phía Y Lãnh Tuyết.

Dạ Vô Yên trong lòng kinh ngạc, giơ tay đánh về phía Sắt Sắt, chưởng

phong mãnh liệt, mang theo khí thế lạnh lùng. Vốn cứ tưởng một chưởng
này, Sắt Sắt sẽ lui ra, không ngăn chàng cứu Y Lãnh Tuyết nữa. Thế nhưng,
chẳng ngờ, nàng lại không hề tránh né, vẫn bay thẳng về phía Y Lãnh
Tuyết. Trong lòng Dạ Vô Yên đau đớn vô cùng, nhưng muốn thu hồi
chưởng lực, đã không thể nữa rồi, mắt thấy chưởng đó đã đánh vào trước
ngực Sắt Sắt.

Thanh loan đao trong tay Sắt Sắt, lúc này mềm như dải lụa, quấn lấy eo

Y Lãnh Tuyết, dùng lực hất lên một cái, đưa nàng ta trở lại lên đỉnh vách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.