ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 837

người chỉ có một đứa con, nỡ lòng nào?”

Điền Thị liến thoắng gật đầu, một mực muốn cho Trầm Ngư đi theo Sắt

Sắt, còn Trầm Ngư, mặc dù lưu luyến cha mẹ, nhưng cũng vô cùng tò mò
trước thế giới bên ngoài, nên cũng quyết ý đi theo Sắt Sắt.

Sắt Sắt không biết làm thế nào, đành gật đầu đồng ý. Sáng sớm hôm

sau, nàng liền theo Trầm Ngư, ra khỏi tiểu thôn, đi về phía Phi Thành.

Sắt Sắt và Trầm Ngư đi về phía Nam, ban đầu trên đường còn thoáng

thấy dấu tuyết, càng đi về phía Nam, những đụn tuyết càng ít đi, chỉ thấy
cây cỏ um tùm. Băng tuyết mặc dù tàn phá vô số cỏ cây, nhưng cũng lại
nuôi dưỡng cuộc đời mới của cây cỏ.

Sắt Sắt cải trang thành một thư sinh, mang thai đã hơn bốn tháng, mặc

dù bụng hơi nhô ra, nhưng vì nàng mặc áo rộng, cũng coi như che kín
không để lộ thân phận ra ngoài. Nếu để thêm một tháng nữa, đóng giả thư
sinh chắc không được nữa. Trên mặt, Sắt Sắt đeo chiếc mặt nạ da người mà
Phong Noãn tặng nàng. Nếu không phải nhìn sát lại, chỉ ngồi gần nói
chuyện, rất khó phát hiện ra nàng đang đeo mặt nạ.

Trầm Ngư đóng giả làm thư đồng, tướng mạo cô bé xinh xắn, nhưng

màu da ngăm đen, cải trang thành nam đồng, trông cũng vô cùng giống.

Mỗi năm vào thời điểm này, kinh thành đều mở trường thi. Trên đường

thường hay gặp được các tú tài lên kinh dự thi, hai người bọn họ trà trộn
trong đó, trông cực kì tự nhiên, không hề gây bất kỳ sự chú ý nào.

Suốt dọc đường, Sắt Sắt đã đem trang sức bán hết. Thế nên lúc này trên

người chỉ còn có năm lạng bạc. May mà đã đến kinh thành rồi, Sắt Sắt liền
nhanh chóng tìm một khách điếm rẻ tiền trọ lại.

Lần này vào kinh, nàng chỉ muốn gặp Phụ thân một lần, rồi sẽ quay về

Đông Hải, đời này kiếp này, không dự định quay lại Nam Nguyệt nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.