ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 86

dưới ánh ban mai, yêu kiều rạng rỡ. Một cô gái xinh đẹp như thế thực hiếm
gặp ở Nam Nguyệt Quốc.

“Tỷ tỷ, hôm đó trên núi Hương Diểu, tỷ tỷ quả thực bị tên cướp đó…

làm nhục ư?” Y Doanh Hương bỗng ngẩng đầu hỏi.

Sắt Sắt lặng người, lẽ nào người Bắc Lỗ Quốc nói chuyện thẳng thắn thế

ư? Sắt Sắt nheo mắt nhìn Y Doanh Hương, nhưng tiểu cô nương này dường
như không cho rằng lời nói của mình có chỗ nào không thỏa đáng. Đôi mắt
đen láy trong trẻo như sương sớm có ý chờ đợi. Nhưng không hiểu sao
trong đôi mắt đó lấp lánh một tia ý niệm phức tạp mơ hồ khiến Sắt Sắt có
phần khó hiểu.

Nàng ấy đang quan tâm tới nàng ư?

“Đương nhiên là không, cũng may Vương gia và Vương phi tới kịp thời

nên thiếp mới thoát khỏi tai kiếp.” Nhớ lại sáng sớm nay Dạ Vô Yên đã lưu
mấy vết máu trên chiếc khăn trắng, Sắt Sắt liền thuận theo mà đáp lời.

“Vậy ư?” Y Doanh Hương thở phào nhẹ nhõm, đôi mắt đen sáng trong

lấp lánh một tia vui mừng. “Vậy thì tốt quá. Hôm đó Doanh Hương lo lắng
cho tỷ tỷ muốn chết, sợ rằng kẻ đó đã làm ô nhục sự trong trắng của tỷ tỷ.”

Sắt Sắt cười mỉa mai, hóa ra trong mắt thế nhân, sự trong trắng của nàng

đã bị vấy bẩn. Có điều sự quan tâm của Y Doanh Hương vẫn khiến nàng
cảm thấy có vài phần ấm áp. Nàng ấy dường như không hề có ý đối địch
với nàng. Một cô gái trong sáng đơn thuần thế này, chẳng trách Dạ Vô Yên
hết mực trân trọng, yêu thương.

Từ Vân Túy Viện đi ra, Sắt Sắt và Thanh Mai liền đi thẳng về Đào Yêu

Viện nơi họ đang ở. Từ xa đã thấy trước cửa có hai thị vệ mặc áo đen, khí
thế lạnh lẽo như băng tuyết, Sắt Sắt nhận ra đó là những binh tướng Dạ Vô
Yên đưa về từ biên quan, không biết vì sao lúc này lại làm thần giữ cửa cho
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.