ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 868

Điểu, mẹ của Thanh Mai vài bộ kiếm pháp. Dạ Vô Yên trái lại không dùng
binh khí gì mà quyết định tay không đấu với Sắt Sắt.

Binh sĩ hai bên chiến đấu đang lúc hăng lúc này cũng vì cảnh tượng

trước mặt mà dừng tay, vô số chiến thuyền đều sáp lại gần để xem trận
quyết đấu trên biển này.

Đây chính là trận quyết đấu giữa hai cao thủ, bóng áo xanh và áo tím

bay trên giáp chiến, khiến mọi người nhìn mà hoa mắt.

Sắt Sắt không hề vì chuyện Dạ Vô Yên không dùng binh khí mà hạ thủ

lưu tình, vì thế, trên người Dạ Vô Yên dần xuất hiện vài vết thương do bị
kiếm rạch. Máu tươi rịn ra, thấm vào tấm áo tím chàng đang mặc. Thế
nhưng, dường như chàng không hề biết đau, chỉ cố gắng vừa xoay xở với
kiếm thế của nàng, vừa muốn đưa tay ra gỡ mũ và mặt nạ của nàng xuống.

Sắt Sắt đương nhiên không để cho chàng được toại nguyện, nhưng nàng

cũng biết đã đến thời điểm rồi. Sau khi đấu đến mấy chục chiêu, trong một
chiêu bất cẩn, mặt nạ và mũ trên mặt nàng liền bị Dạ Vô Yên gỡ xuống.

Khi chiếc mặt nạ rơi xuống cũng là lúc một khuôn mặt đầy những vết

tích của thời gian lộ ra trước mặt Dạ Vô Yên. Trên trán, khóe mắt đầy
những nếp nhăn. Điều khiến người khác kinh ngạc nhất là, khi chiếc mũ rơi
xuống, cũng là lúc mái tóc trắng xổ tung như thác nước, dưới ánh mặt trời
chiếu rọi, thật vô cùng nhức mắt.

Khoảnh khắc đó, Dạ Vô Yên như bị sét đánh trúng, chàng lạnh lùng

nhìn Sắt Sắt, không hề biết rằng kiếm của Sắt Sắt đã kề vào cổ họng mình,
trầm giọng nói: “Tuyền Vương, ngài thua rồi, hy vọng Tuyền Vương giữ
lời hứa vừa rồi của mình.”

Dạ Vô Yên dường như không nghe thấy bất kỳ lời nào nàng đang nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.